Bảo Bối Giá Trên Trời - Chương 19 Cô lại quên mất anh rồiNgười đang đi vào phòng là một người đàn ông ngồi trên xe lăn. Diện mạo của anh rất tuấn tú, Chương 18. Lăng Tiêu Nghệ xoa xoa cái trán đang đau nhức của mình. Một bộ dáng vô cùng mệt mỏi. Tiểu Trụ tử đứng hầu hạ bên cạnh, bước lên trước cung kính nói: “Hoàng thượng, cả ngày hôm nay người cũng đã quá mệt mỏi rồi, hãy nghỉ ngơi một lát, bữa tối cũng Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc chương 449 | Đọc Chương 449: Về sau lại sinh, đừng khóc full - doc truyen Bao Boi Cua Tong GiAm Doc chương 449 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi - Bắc chảo lên bếp, thêm vào đây 1 chút dầu ăn rồi trút củ cải trắng vào xào. - Múc củ cải ra, thêm dầu ăn và cho gừng, tỏi cùng ớt vào xào thơm. - Trút phần mề vịt đã ướp ở bước 1 vào đảo đều tay. - Nêm nếm vào đây xì dầu, dầu hào, muối. Lục Gia Cưng Chiều Bảo Bối , chương 59 của tác giả Nguyệt Không Đồng cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Bảo Bối! Lại Đây Thể loại Đam mỹ cổ trang, cung đình, 1×1, phúc hắc lưu manh công, đáng yêu béo thụ, đôi chính Lăng Tiêu Nghệ x Bạch vốn là bậc cửu ngũ chí tôn, nhưng tính cách ham chơi, nên thường xuyên trốn cung đi dạo làm cho các đệ đệ hết sức nhức đầu. Một ngày khác anh trốn cung đi tìm mỹ nữ nhưng chưa tìm được mỹ nữ thì bị đệ đệ Lăng Tiêu Hàn phái người đi anh nhanh nhẹn trốn dưới gầm giường nên binh lính không tìm thấy, cũng dưới này anh phát hiện ra được em. Nhìn em béo béo tròn tròn, lại trắng trắng nộn nộn như cái bánh bao, anh nhìn em mà chảy nước chỉ lại nhìn anh bằng cái ánh mắt đầy khinh khi vừa thoát ra khỏi gầm giường, em nhanh chóng đá cho anh một cái rồi chạy mất, anh tiếc hậm hực nhìn theo bóng dáng của em. Lúc sau nhìn đến túi tiền thì lại không cánh mà bay, hại anh trong kỹ viện bị sỉ nhục mà mất cả mặt, anh ngửa cổ lên trời mà thề…“Ngươi trốn cho kỹ đi, nếu để ta bắt được ta nhất định ăn ngươi đến không còn mẩu xương…”Mà hình như ông trời không phụ lòng người, mấy ngày sau em chỉ vì một cây kẹo hồ lô ngào đường mà bị đám con anh bắt về, đòi anh cưới em, để em làm mẹ chúng nó…Anh nhìn em mà cười âm hiểm…Cha em biết chuyện thì bắt trói em lại, dâng em đến tận miệng anh với lý do “Trung quân ái quốc” Và bắt đầu từ đó, em ngang nhiên trở thành vợ của vua một nước…Tác giá Tiểu Linh Dương Giới thiệu truyện Bảo Bối! Lại Đây Hắn là Hoàng thượng, là bậc đế quân đứng đầu một nước nhưng lại vô cùng ham chơi, không màng chính sự. Nói đúng ra thì hắn cũng không hoàn toàn sai mà cái sai chủ yếu là do bảy vị huynh đệ “tốt” bán đứng hắn rồi bắt hắn lên làm Hoàng thượng. Lịch sử bao đời chưa thấy có một giai đoạn nào mà các hoàng tử trong cung thấy ngai vàng như thấy nhà tù. Có phải vì đất nước yên bình quá, nhân dân ấm no quá nên không ai muốn ngồi lên ngôi vị đó nữa không? Ngày Tiên hoàng hạ chiếu chỉ truyền ngôi, trong cung bỗng chốc không có bóng của một vị hoàng tử nào cả. Lăng Tiêu Nghệ vốn đã trốn rất kỹ càng ở kỹ viện rồi nhưng vẫn bị mấy huynh đệ kia giao nộp cho Tiên hoàng. Và tất nhiên, hắn phải trở thành Hoàng thượng tiếp theo. Lăng Tiêu Nghệ sau khi lên ngôi vua thì cũng không khá lên được bao nhiêu, không những không thể hiện mình là một bậc đế quân anh minh, yêu nước thương dân mà còn thường xuyên trốn cung đi chơi. Ấy vậy mà trong một lần trốn ra ngoài, hắn lại vô tình bắt được một tiểu mỹ thụ béo béo tròn tròn vô cùng dễ thương. Lăng Tiêu Nghệ sau mấy ngày vất vả thuyết phục mới có thể danh chính ngôn thuận mà mang Bạch Miên quay trở lại hoàng chưa kịp hưởng thụ cảm giác khoái lạc thì hắn lại phải tiếp tục gồng mình lên mà chống lại những người chuyên phá đám tình cảm của hắn và Bạch Miên kia…Về cung chưa được bao lâu, đám hài nhi của hắn vừa nghe được tin báo Bạch Miên đã trở lại, đã chạy ngay đến Lân cung bám lấy cậu mà không chịu rời đi. Nhìn đám hài tử đang vui đùa đến bất diện nhạc hồ kia, hắn thật sự hận đến nghiến răng, nhưng cũng không thể làm gì khác được, Bạch Miên tâm tính trẻ con cũng suốt ngày hùa theo bọn chúng mà chơi đùa, bỏ lại hắn bơ vơ chỉ có một mình, hắn thật sự rất hận nha…Chỉ sau vài ngày, Lăng Tiêu Nghệ không chút kiêng nể mà cho người lôi đám hài tử kia về lại cung của mình…Còn chưa kịp vui mừng vì đuổi được đám hài tử phá đám kia đi thì chuyện khác lại đột nhiên xuất hiện…Mà hắn cũng không biết vì lý do gì mà Lăng Tiểu Bảo đột nhiên đứng trước mặt hắn cùng Bạch Miên hùng hồn mà tuyên bố “Phụ hoàng con muốn cưới nương làm thê tử.”Vừa nghe câu nói này xong bao nhiêu trà trong miệng Lăng Tiêu Nghệ đều phun ra toàn bộ, trong khi đó Bạch Miên ngồi bên cạnh thì ngốc lăng ra…“Con nói nhảm cái gì vậy hả, nương của con là người của phụ hoàng, con quên cái ý tưởng điên khùng kia ngay lập tức.”Lăng Tiểu Bảo bĩu môi, cương quyết nói “Con nói rồi, con muốn lấy nương, mà con và nương cũng đã ước định rồi, nương còn nhận luôn vật đính ước với con rồi.”Lăng Tiêu Nghệ nghẹn lời, không biết nói gì, quay sang nhìn Bạch Miên, chỉ thấy cậu cười gượng gạo, sau đó khẽ gật nóng dồn lên tận đỉnh đầu, Lăng Tiêu Nghệ cảm thấy mấy dây thần kinh của mình cũng sắp đứt mất nghiến răng nói “Ai cho phép ngươi nhận lời đính ước với người khác hả? ngươi nên biết ngươi là nương tử của ta.”Bạch Miên bị Lăng Tiêu Nghệ gọi là nương tử thì có chút ngại ngùng, bĩu môi nói “Tại lúc đó ta cứ ngỡ ngươi bỏ rơi ta, ta cũng định rời khỏi hoàng cung, cho nên cũng hứa như vậy mà thôi, dù sao Tiểu Bảo cũng chỉ là một hài tử…”Lăng Tiêu Nghệ đem cậu ôm vào lòng mình, nhỏ giọng nói thì thầm “Ai, cũng tại ta không tốt, làm cho ngươi đau lòng như vậy, từ này về sau, ta sẽ không bao giờ khiến ngươi phải chịu bất kì thương tổn nào nữa đâu.”Nói xong, Lăng Tiêu Nghệ hôn nhẹ lên môi cậu một cái, Bạch Miên bị hắn hôn, cả khuôn mặt đều đỏ ửng như con tôm luộc. Dùng sức đẩy Lăng Tiêu Nghệ ra, cậu ngượng ngùng nói “Nghệ, ngươi sao có thể hồ đồ như vậy, Tiểu Bảo còn ở đây.”Lăng Tiêu Nghệ mặt vẫn không đổi sắc, liếc nhìn Lăng Tiểu Bảo một cái, ánh mắt hắn tràn đầy khiêu khích. Chỉ thấy Lăng Tiểu Bảo cả khuôn mặt đỏ ửng, sau đó mếu máo mà bật khóc nức nở “Oa oa con ghét phụ hoàng, phụ hoàng là người xấu, dám cướp nương của con.”Sau đó xoay người bỏ chạy mất dạng…Bạch Miên nhìn thấy Lăng Tiểu Bảo khóc thương tâm, cảm thấy có chút tội lỗi, muốn đuổi theo. Lại bị Lăng Tiêu Nghệ giữ lấy.“Ngươi muốn đuổi theo nó làm cái gì? ai bảo ngươi dám mở miệng ước định lung tung như vậy?”“Nhưng ngươi cũng không nên làm như vậy trước mặt Tiểu Bảo, nó chỉ là hài tử mà thôi.” Bạch Miên có chút tức giận Tiêu Nghệ bình thản mà nói “Có gì đâu chứ! Dù sao nó cũng phải biết ngươi là người của ta, sớm bỏ ý định đó trong đầu đi là vừa, ngoan lại đây nào…”Bạch Miên nhìn thấy Lăng Tiêu Nghệ ăn nói ngang ngược, không thể nói lại được lời nào, cậu tức giận mà hét lên “Lăng Tiêu Nghệ, ta ghét ngươi.”Sau đó xoay người chạy đi…Mà hắn nào để cho cậu chạy dễ dàng, hai ba bước là đã bắt được Bạch Miên, đem cậu vác lên mà quăng lên tràng kỹ gần đó, nằm đè lên, khóe miệng khẽ câu thành nụ cười nói “Ngươi ghét ta, thật sao?”Nhìn biểu tình đầy quyến rũ của Lăng Tiêu Nghệ, Bạch Miên không có ý chí mà gục ngã ngay tại chỗ, cả người đều đỏ ửng, tim đập liên tay không an phận của Lăng Tiêu Nghệ theo vạt áo mà mò vào bên trong sờ loạn. Ánh mắt thâm trầm như muốn nuốt chửng cậu, nói “Da thịt ngươi đúng thật là mềm mại, ta sờ qua bao nhiều lần vẫn thực thích đến không thể buông tay…”Bị người nói mấy câu tình sắc như vậy, Bạch Miên xấu hổ đến cực điểm, thực muốn trốn đi ngay tức Tiêu Nghệ cúi người hôn xuống đôi môi mê người kia, bàn tay cũng nhanh chóng mà tháo xuống y phục của Bạch đang cao hứng vì sắp được hưởng lạc, Lăng Tiêu Nghệ trong lòng không khỏi vui niềm vui còn chưa trọn vẹn, ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo của Tiểu Trụ tử “Hoàng thượng có tam vương gia cùng Lâm công tử cầu kiến.”Lăng Tiêu Nghệ còn đang tận hứng, nào có thời gian mà tiếp đãi ai. Bỏ qua sự chống cự nho nhỏ của Bạch Miên, ngẩng đầu lên nói “Không gặp, ta đang bận.”Sau đó ngoài cửa là một mảnh im lặng. Cứ ngỡ rằng bọn hắn đã về, Lăng Tiêu Nghệ lại tiếp tục hưởng dụng bữa ăn mỹ vị của mình.“Nghệ, ngươi buông, có người gặp ngươi…”“không sao, họ đi cả rồi, Tiểu Miên, ngươi đứng có như vậy, từ khi về cung đến nay ta còn chưa chạm được vào ngươi mà.”Quả thật từ ngày về cung đến giờ, Lăng Tiêu Nghệ nhìn Bạch Miên gầy hơn trước, cho nên cố gắng nhẫn nhịn mà giúp cậu vỗ béo…Đến hôm nay cũng là cực hạn của hắn rồi…Còn đang hôn đến cao hứng thì đột nhiên “Cạch”. Cửa phòng hoàn toàn bị mở Tiêu Nghệ phẫn nộ mà nhìn hai con người trước mắt, trong khi đó Bạch Miên xấu hổ đến phát khóc, đem mặt mình giấu vào trong lòng Lăng Tiêu Nghệ.“Ồ! Chúng ta thật đúng là không có mắt mà, phá hoại chuyện tốt của ngươi rồi.” Lăng Tiêu Hàn cùng Lâm Tử Mặc cười thật giảo hoạt nhìn Lăng Tiêu chằm chằm hai con người kia bằng ánh mắt chứa ngàn đao, rốt cuộc Lăng Tiêu Nghệ cũng đành đứng dậy chỉnh sửa lại y phục của mình cùng Bạch Miên. liếc mắt, nói “Hai người các ngươi hôm nay rảnh rỗi không có việc gì làm hay sao, sao lại vào cung thăm ta như thế này.”Lăng Tiêu Hàn nhìn Lâm Tử Mặc một cái, sau đó nói “Ta cũng không muốn, chỉ là Tiểu Mặc nói chưa biết hoàng cung là như thế nào, cho nên hôm nay muốn ta dẫn vào đây chơi cho biết.”Lăng Tiêu Nghệ nghiến răng, trong lòng không ngừng oán thầm “Hừ! lúc nào không vào, sao lại vào lúc này chứ.”Lâm Tử Mặc nhìn Lăng Tiêu Nghệ, nở một nụ cười nghịch ngợm, sau đó tiến đến đem cái con người đang trốn sau lưng Lăng Tiêu Nghệ ra, ngắm nhìn một lúc, oa lên nói “Oa, ngươi là Bạch Miên sao, trông thật đáng yêu.”Nói xong hai bàn tay xấu xa mà nhéo nhéo hai má phúng phính của Bạch Miên sau khi về cung, Lăng Tiêu Nghệ không ngày nào là không cho cậu ăn bao nhiêu thứ ngon, bây giờ cả người cậu lại tròn tròn như xưa, hai má phúng phính, ửng hồng, đôi mắt to tròn, đen láy, thật khiến chọc người thích…Lăng Tiêu Nghệ nhìn bàn tay của Lâm Tử Mặc mà hai mắt phát hỏa, Bạch Miên thì không dám phản kháng, chỉ biết “Oa oa” mà lên nhìn về phía Lăng Tiêu Hàn, chỉ thấy hắn nhàn nhã ngồi một bên, cứ như không có việc gì. Lăng Tiêu Nghệ tức đến oán hận, trong lòng âm thầm khẳng định “Đây chắc chắn là trả thù!”Hắn cũng không thể làm gì hơn mà chỉ đứng nhìn, Lâm Tử Mặc cũng không nhìn đến sắc mặt hóa đen của Lăng Tiêu Nghệ, kéo Bạch Miên ra một góc riêng mà nói Tiêu Nghệ liếc nhìn Lăng Tiêu Hàn một cái, nói “Nếu có thời gian rảnh, sao ngươi không dẫn cậu ta đi du sơn ngoạn thủy đi, dẫn tới nơi hoàng cung nhàm chán này làm gì.”Lăng Tiêu Hàn không nhìn Lăng Tiêu Nghệ lấy một cái, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bảo bối của mình, nói “Ai, trong này cũng có thứ để chơi đùa mà, khi nào Tiểu Mặc chán thì sẽ quay về thôi.”Hắn thực tức nha, thực căm hận nha, cho dù lúc trước hắn có làm gì, chuyện đó cũng đã qua lâu rồi, sao lại có thể nhẫn tâm mà phá hoại hắn như thế. Trong lòng không ngừng cầu mong cho Lâm Tử Mặc mau chóng chơi chán mà rời khỏi hoàng cung phòng, chỉ còn tiếng nói cười của Lâm Tử Mặc cùng Bạch Miên, hai huynh đệ nhà họ Lăng Thì chỉ ngồi im mà nhìn ngắm bảo bối của chuyện đến say mê, đột nhiên, Lâm Tử Mặc quay sang nhìn Lăng Tiêu Hàn, khuôn mặt ngây thơ mà nói “Hàn, ta nói, ta thực thích Tiểu Miên nha, cũng thực thích nơi hoàng cung này, hay là chúng ta ở lại trong này chơi một thời gian được hay không?”Lăng Tiêu Hàn nhìn bảo bối của mình, sau đó ngây ngốc cười, nói “Được, ngươi muốn sao thì cứ như vậy đi”.Lời vừa dứt, Lăng Tiêu Nghệ đã nhanh chóng đứng dậy mà hét lớn “Không được, các ngươi ở trong cung này làm gì, mau về vương phủ của mình mà hưởng thụ đi”Lăng Tiêu Hàn cùng Lâm Tử Mặc lia một ánh mắt đáng sợ về phía Lăng Tiêu Nghệ, còn Bạch Miên thì dùng ánh mắt cầu xin đáng thương nhìn hắn, hỏi hắn làm sao có thể nói “Không”.Trong lòng Lâm Tử Mặc âm thầm cười trộm “Hừ! Lăng Tiêu Nghệ, xem ta làm như thế nào mà chỉnh ngươi, cũng tại ngươi nghiệp chướng quá lớn mà thôi ha ha…”Lăng Tiêu Hàn biết Lâm Tử Mặc là muốn trả thù Lăng Tiêu Nghệ vì những chuyện trước kia, hắn cũng không nói gì, miễn làm Tử Mặc của hắn vui, chuyện gì hắn cũng chấp Miên thì lại vui sướng vì có bạn tri kỉ bên cạnh nói chuyện, Lăng Tiêu Nghệ thì âm thầm gào thét trong mấy ngày sau đó, Lâm Tử Mặc cơ hồ bám lấy Bạch Miên không buông, hết dẫn cậu đi đông, lại dẫn đi tây, làm cho Lăng Tiêu Nghệ mấy ngày qua cơ hồ không thể nào mà nhìn được mặt Tiêu Nghệ hận a, hắn nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, cứ ngỡ Lâm Tử Mặc chỉ chơi trong hai ba ngày sẽ chán, không ngờ lại kéo dài hơn một nhớ cậu đến phát điên rồi, không thể tiếp tục chịu đựng, Lăng Tiêu Nghệ tìm đến Lăng Tiêu Hàn để thương nay Bạch Miên rủ Lâm Tử Mặc đi ngâm suối nước nóng, nơi này là do Lăng Tiêu Nghệ cho người xây nên, muốn cho cậu hưởng thụ thoải mái, cũng muốn chút ý đồ đen tối…Nhưng còn chưa kịp thử qua lần nào thì bao nhiêu chuyện phát Miên không biết ý đồ đen tối của Lăng Tiêu Nghệ, vẫn vô tư mà rủ Lâm Tử Mặc đi. Bạch Miên biết Lâm Tử Mặc là cố ý chọc phá cậu và Lăng Tiêu Nghệ, có lẽ hôm nay cậu sẽ nói chuyện với Tử Mặc một chút. Bởi vì cậu cũng nhớ Lăng Tiêu Nghệ rất nhiều Tử Mặc nghe Bạch Miên mời ngâm suối nước nóng, rất hưng phấn mà nhận lời, bảo cậu cứ đi trước, hắn về phòng nói với Lăng Tiêu Hàn rồi sẽ đến sau…Bạch Miên thoát y phục của mình, duỗi thân người chìm trong bồn trong hồ ấm vừa, ngâm mình bên trong đặc biệt thoải mái, toàn thân đều được thả lỏng, Bạch Miên mềm nhũn dựa vào bờ, nhắm mắt lại hưởng động cánh tay, dòng nước ấm áp quét qua làn da nhạy cảm, cũng giống như được tình nhân vuốt veThật là thoải sau cậu nhất định phải gọi Lăng Tiêu Nghệ cùng tới đây mà tắm mới được em tự dâng mình vào miệng sóiĐang mơ mơ màng màng nghĩ, đột nhiên nghe được một tiếng bước chân thật nhẹ Mặc tới rồi sao?Bạch Miên giật giật thân thể, trong làn sương mù, nhìn không rõ bộ dáng của đối phương, không biết có phải hay không bản thân do ngâm mình ở trong nước ấm quá lâu, chỉ cảm thấy người đứng đối diện có chút cao lớn. Nhìn xuyên qua sương mù, chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh, tại sao rất giống Lăng Tiêu Nghệ a?Bạch Miên loại bỏ ý tưởng này ra khỏi đầu, lấy tay giữ gáy làm cho mình thanh tịnh một chút, cười nói “Ta thấy ngươi chưa đến, tự mình ngâm trước rồi.”“Ừ.” Đối phương đơn giản nói Miên xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía người kia, nằm dọc theo hồ tắm, hai chân vẫn tiếp tục ngâm trong nước khoan khoái dễ biết tại sao, hôm qua cùng Lâm Tử Mặc nói chuyện phiếm cảm giác rất vui vẻ, nhưng bây giờ toàn thân không có gì che đậy, lại luôn cảm thấy lúng cảm giác phức tạp này Bạch Miên cũng không rõ ràng lắm, không thể làm gì khác hơn là đưa lưng về phía người kia, tránh nói không ra quái chính là, Bạch Miên chỉ cảm thấy có một loại cảm giác bị áp bách từ từ tiến tới gần, hơn nữa hơi thở đó, đặc biệt quen thuộc, hơi thở mãnh liệt ấy chậm rãi vây quanh lấy chính Miên trong bụng cả kinh, vừa muốn quay đầu, đột nhiên bị người kia ôm tay nóng rực kia dọa Bạch Miên một trận, hơn nữa còn đặt ở phần nhạy cảm chỗ bụng dưới… Bạch Miên toàn thân cứng ngắc, cảm giác quen thuộc, rất giống Lăng Tiêu Nghệ…Chẳng lẽ là mình ngâm lâu quá thành mơ hồ, xuất hiện ảo giác sao?Cổ họng Bạch Miên căng lên, một hồi lâu mới thốt ra thanh âm “Ngươi…”“Là ta đây.”Bạch Miên toàn thân run lên, muốn xoay người, nhưng bàn tay hư hỏng kia lại cố đi xuống tìm kiếm. Bạch Miên giận đến đỏ mặt “Nghệ! tên hỗn đản này! Buông ra, sao ngươi lại ở chỗ này?”Sau lưng Bạch Miên là hô hấp nóng rực của Lăng Tiêu Nghệ, cậu chỉ cảm thấy làn da nhạy cảm phía sau mình đều như bị đốt cháy.“Ta có hẹn cùng với Tử Mặc ở đây…”Bạch Miên còn muốn hỏi rõ ràng, lại bị Lăng Tiêu Nghệ cắt đứt “Ngươi không muốn chúng ta cùng nhau sao? Mà tên Tử Mặc đó, giờ này chắc hẳn cũng đã bị ăn đến không đứng dậy được đi”“Ách…” Bạch Miên cứng họng, chỉ chốc lát sau, có chút áo não cúi đầu “Ta thật nhớ ngươi nga?”Lăng Tiêu Nghệ thấp giọng nở nụ cười, “ta cũng nhớ ngươi lắm, hôm nay cả ngày, ta sẽ hầu hạ ngươi tắm rửa.”“Không được…”. Bạch Miên rống lên một tiếng, Lăng Tiêu Nghệ nhanh tay vừa động, bỗng dưng cơ thể như có kích thích, thanh âm Bạch Miên bỗng nhiên thay đổi, thay vào đó là tiếng rên rỉ ngọt ngào, “A…”“Thoải mái sao?” Lăng Tiêu Nghệ nhẹ nhàng vuốt ve làn da đỏ ửng của Bạch Miên do ngâm mình trong nước nóng đã vì không nhìn thấy đối phương, chỉ có thể cảm giác được hơi thở nóng rực ở phía sau, cảm thụ được bàn tay ấm áp trên da thịt, còn có ngón tay thon dài đang vuốt Bạch Miên đột nhiên đỏ lên, bởi vì bộ vị ở dưới nhờ hắn mà đã dựng thẳng lên Tiêu Nghệ cười để cho Bạch Miên xoay người lại, nhìn con chuột nhỏ toàn thân phiếm hồng, không kìm được cúi đầu hôn xuống.“Ngô… Ừ…”Bạch Miên bởi vì tắm nước ấm thoải mái mà cơ thể buông lỏng, toàn thân vô lực, ngược lại càng khiến cho người nào đó tận dụng triệt bồn tắm nóng hôi hổi, Lăng Tiêu Nghệ nhẹ nhàng ôm eo Bạch Miên, ôn nhu hôn cậu. Bạch Miên mơ mơ màng màng đáp lại, chỉ cảm thấy trong hồ tắm này nhiệt độ càng ngày càng cao, không khí tựa hồ không như bình thường, hô hấp có chút khó mũi cảm nhận được hơi thở của Lăng Tiêu Nghệ, có cảm giác an tâm, khiến cho Bạch Miên không khỏi muốn tới Lăng Tiêu Nghệ hôm nay, chẳng biết tại sao đột nhiên trở nên ác liệt ý khiêu khích dục vọng của Bạch Miên, khiến cậu khó chịu hơn bình thường… Bạch Miên nghiến răng nghiến lợi, không thể làm gì khác hơn là chủ động vươn tay ôm lấy Lăng Tiêu quả, con chuột nhỏ không chịu được kích thích mà rơi vào tay con lang nào đó…Bởi vì tắm mà lộ ra vẻ mềm mại đáng yêu của cậu, bị Lăng Tiêu Nghệ ôm thật chặt vào trong ngực, một tay đang vuốt ve cái mông tròn tròn cao cao, một cái tay khác theo bả vai hoạt động, cừ từ từ trượt dài trên thân thể phiếm hồng động lòng người tay cuối cùng dừng ở hậu huyệt, mượn nước ấm nhẹ nhàng đi vào.“A!” Bạch Miên thét chói tai, rồi mới từ mơ hồ trở lại tỉnh táo, mới vừa rồi bị hắn “vuốt ve” đến sắp ngủ thiếp đi, không ngờ lúc tỉnh lại lại là tư thế Miên muốn đẩy hắn ra, kết quả cái mông bị nhấc cao hẳn lên, hai chân bị đặt lên eo, toàn bộ sức nặng của cơ thể đều là cậu nhận lấy.“Ngươi sẽ không phải muốn ở chỗ này đi?! Có lầm hay không, nơi này còn có người bên ngoài a… Ngô…”Bị nụ hôn nhiệt tình cắt đứt, Bạch Miên vẫn không phục, hai tay dùng sức đẩy đối phương ra.“Đồ ngốc, ta đã cho họ đi hết rồi…” Sau một nụ hôn dài, Lăng Tiêu Nghệ ghé tai Bạch Miên thấp giọng, nở nụ cười, “yên tâm đi, sẽ không còn bất kì ai quấy rầy chúng ta nữa đâu.”Bạch Miên mở to mắt, cảm giác một vật cứng rắn để ngay trước hậu huyệt, bị làm cho hoảng sợ đến toàn thân cứng Tiêu Nghệ thở dài, “Đã lâu như vậy mà cơ thể của ngươi vẫn không nhớ đến ta sao?”Nói xong liền thẳng lưng, lấy dục vọng cứng rắn của mình nhẹ nhàng ma xát hậu huyệt của Bạch Miên mặt đỏ lên, “Tuy có muốn, nhưng cũng không thể ở trong này, thật xấu hổ.”Lăng Tiêu Nghệ nói “Nhưng ta thì lại nhớ ngươi đến sắp phát điên rồi có biết hay không?”, tiếp tục ma sát bắp đùi nhạy cảm của cậu.“Kia… vậy chúng ta về phòng.” Bạch Miên tức giận trợn mắt nhìn hắn một cái, kỳ thực cậu cũng muốn, bởi vì từ lúc về cung đến nay hai người liên tục bị quấy rầy, cho nên không có không gian riêng, cũng đã lâu cũng chưa cùng hắn thân mật qua là, ở nơi này khiến cho Bạch Miên có chút lúng túng.“Không sao, ở đây cũng tốt mà. Ta đã sớm muốn mang ngươi đến đây” Lăng Tiêu Nghệ cười rất ôn nhu, tay ôm lấy mông Bạch Miên, nhẹ nhàng nhéo nhéo, “Có thể không? Ta rất muốn ngươi.”Tại sao nói trực tiếp như vậy! Làm cậu xấu hổ qua đi thôi…Bạch Miên khẽ cúi đầu, rốt cục cũng gật đầu một lại là nét cười của Lăng Tiêu Nghệ.“Đã nhiều lần như vậy, ngươi vẫn còn chưa quen sao?” Lăng Tiêu Nghệ cắn cắn lỗ tai Bạch Miên, cậu ấp úng không ra tiếng, hậu huyệt đột nhiên một trận đau đớn, dục vọng nóng rực từ từ đẩy vào, cảm giác hậu huyệt bị căng ra, khiến cho Bạch Miên phải kêu lên.“A! ngươi chậm một chút!”“Được! Ta sẽ thật chậm.” Lăng Tiêu Nghệ cúi người tới, hôn lên khuôn mặt không biết là bởi vì tức giận hay là bởi vì xấu hổ, trở nên đỏ bừng, còn có bởi vì hơi nước mà lộ ra đôi môi hồng đặc hắc, con chuột con của hắn ngâm trong suối nước nóng xong thật mê người đi. Hắn phải thường xuyên đưa cậu đến đây mới được.“Cái kia…” Tại sao lại dừng lại, ngươi định hành hạ ta hả? Bạch Miên căm tức liếc mắt nhìn hắn, mà Lăng Tiêu Nghệ lại làm như có vẻ rất vô Miên hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Tiêu Nghệ một cái, hai chân kẹp lấy hông hắn, thắt lưng xoay xoay, cảm giác sung sướng khi thành công khiến cho Lăng Tiêu Nghệ thở dốc.“Nghệ, ngươi đừng có trêu đùa ta nữa, nơi đó của ta thật khó chịu.” Bạch Miên cũng cảm thấy mình nói lời như thế thật quá mất mặt, đem đầu rũ xuống, chôn trong vai hắn, khó chịu hừ một tiếng “Đáng ghét.”Lăng Tiêu Nghệ cười cười, yêu thương để cho Bạch Miên ôm bả vai của mình, cả người đều quấn trên người mình, đỡ lấy mông của cậu, từ từ trừu bồn tắm nổi lên rất nhiều bọt nước, những đợt sóng cứ liên tiếp vỗ vào bờ tường bằng đá, vừa mạnh lại vừa có tiếng trong phòng hơi nước càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ ngọt ngào, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng kịch lâu sau, Lăng Tiêu Nghệ rốt cục phát tiết ra ngoài, ôm Bạch Miên tựa vào bên cạnh bờ, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da bóng Miên dựa vào người hắn thở, thở hổn hển thật lâu, lúc này mới bình tĩnh trở thương ở bên tai của Bạch Miên mà nhỏ giọng thì thầm “Ngươi có biết để đá được cái tên Tử Mặc kia đi, ta phải hứa với Lăng Tiêu Hàn là trong thời gian tới, chỉ có một mình ta lo chuyện triều chính, ngươi thấy ta có khổ cực không hả, vì ngươi mà không luyến tiếc chịu khổ, ngươi phải yêu thương ta thật nhiều đó.”Bạch Miên nhìn bộ dạng ủy khuất của Lăng Tiêu Nghệ, cảm thấy hắn thật đáng yêu, cậu đột nhiên phì cười, nói “Được, ta sẽ cố gắng yêu thương ngươi thật nhiều.”Nói rồi lại hôn lên đôi môi của Lăng Tiêu người ở trong hồ tắm mà làm loạn cả một ngày…Trong khi đó, Lăng Tiêu Hàn thần thanh khí sản, ôm lấy Lâm Tử Mặc vừa bị mình dày vò rời khỏi hoàng lòng âm thầm cảm khái “Ai, thời gian tới ta thật tự do hưởng lạc…”Quả thật hắn cũng rất mừng khi Lăng Tiêu nghệ đã bỏ được chuyện cũ mà tìm được người mà mình toàn tâm toàn ý yêu thương…Lại nhìn vào bảo bối nằm trong vòng tay của mình, Lăng Tiêu Hàn khẽ nở nụ cười hạnh phúc. “Hắn cũng thật hạnh phúc khi có được bảo bối đáng yêu như vậy…” Bạch Miên nhìn bàn đồ ăn thơm ngon mỹ vị mà mình vừa gọi, nước miếng không tự chủ được mà ào ạt tuôn cậu cũng thật không tốt chút nào. Phụ thân là quan phụ mẫu trong triều đình, lương bổng cũng rất nhiều, ấy vậy mà lại cấm không cho cậu ăn, toàn bắt cậu đọc mấy cái sách kinh thư gì đâu mà buồn ngủ muốn lần ngồi trước thư bàn, hai mắt cậu không tụ chủ mà cứ híp lại, lờ đờ, cũng may ở nhà còn có ca ca học thật giỏi, cũng làm quan trong triều, lại cưng chiều cậu vô cùng. Mấy tỷ tỷ cũng thật tốt, mỗi lần mà bị phụ thân phạt, cậu chỉ cần khóc đỏ con mắt một chút là có một túi bánh bao thật ngon để với cậu, ăn chính là mạng sống, mấy quyển kinh thư kia cũng không thể nào ăn no bụng được, chính vì vậy cậu mới không thích…Bạch Miên nhanh chóng cầm lấy đũa chuẩn bị gắp mấy miếng thịt gà béo ngậy thơm ngon…Không hiểu sao lại thấy có chút hối hận…“Ai, mình lấy tiền của hắn, hắn sẽ không sao chứ, dù sao hắn cũng chỉ sờ sờ mặt mình có một chút mà thôi…”Đắn đo suy nghĩ, cân nhắc một lúc lâu, Bạch Miên âm thầm đưa ra quyết định, sau khi ăn xong sẽ đem tiền đến đó trả cho người kia. Còn tiền cho bữa ăn này…thì cứ xem như bắt hắn bồi thường cho việc dám sờ mặt cậu đi…Bạch Miên âm thầm thở dài một cái nói “Ai, mình thật là tốt bụng quá đi…”Tuy Bạch Miên ăn rất nhanh nhưng bộ dáng tuyệt không khó coi, hai má phúng phính đầy thức ăn, căng tròn lại hồng hồng nhìn vào khiến người khác chỉ muốn cắn lấy một Miên sau khi xử lý hết bàn đồ ăn kia thì no đến căng bụng, thở phào một cái đầy thỏa mãn, xoa xoa cái bụng tròn tròn của mình rồi tính tiền ra về…Nhìn vào trong hầu bao, số tiền còn lại cũng rất nhiều, Bạch Miên vui vẻ mà đi đến Di xuân khi đến nơi thì cậu biết mọi việc đã quá trễ rồi, hắn ta đã bị nhốt trong ngục. Cảm giác tội lỗi trong người không ngừng dâng lên, Bạch Miên quyết định đi đến huyện đường xem thử có thể cứu hắn ra hay trớ trêu thay vừa đi được nửa đường đã bị gia đinh trong nhà túm cổ về. Vừa về đến nơi, phụ thân cậu đã cầm theo một cây roi lớn mà chờ Miên khóc không ra nước mắt…Bị bắt nằm ấp súp xuống đất, nhìn phụ thân giơ roi lên cao, hai mắt cậu nhanh chóng ngấn lệ, dùng đôi mắt cực kỳ đáng thương nhất mà phụ thân vẫn chưa từ bỏ ý định đánh cậu, nhưng đại huynh cùng mấy tỷ tỷ cậu đã xông ra mà cầu tình giùm. Được vây trong vòng tay yêu thương của mọi người, Bạch Miên cười sáng lạng để lộ ra hai má lúm đồng tiền thật đáng yêu…Nhìn mấy huynh đệ, tỷ muội thay nhau cầu tình cho cái đứa ham chơi mà lười biếng kia, Bạch đại nhân thực sự tức không thể chịu nổi, chỉ vào Bạch Miên nói “Hừ! ngươi suốt ngày chỉ biết ăn chơi, có người nam nhi nào như ngươi không? Không chịu lo học hành, lập chí lớn hỗ trợ cho hoàng thượng bảo vệ giang sơn, suốt ngày chỉ biết ăn chơi, trốn học, ngươi nhìn đại ca của ngươi đi, tuổi trẻ như vậy đã làm chức quan to trong triều đình, còn ngươi suốt ngày chỉ biết ăn, để béo giống như một con heo.”“Lại là cái bài ca cũ rích này”. Bạch Miên không thèm nghe mà bĩu môi quay mặc đi hướng khác, Bạch đại nhân tức giận đến run người ngay lập tức nắm lấy đầu cậu mà đẩy thẳng vào thư phòng, không nói hai lời khóa trái cửa lại.“Hừ! ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn học cho ta, không thì không có chuyện được ăn cơm đâu.” Bạch đại nhân tức giận Miên đập cửa, ở bên trong mà gào thét “Thả con ra, con nói rồi con không muốn học mà, phụ thân, đừng bỏ đói con…”Bạch đại nhân không nói gì, không chút luyến tiếc mà quay đầu rời gọi cửa không ăn thua, Bạch Miên đành phải tới ngồi trước thư bàn. Gục đầu xuống, cậu cảm thấy thật ủy khuất, tại sao phụ thân có thể đối xử với cậu như vậy, rõ ràng cậu không muốn học một chút đang trong tình trạng thương cảm cho số phận đáng thương của mình đã thấy cửa sổ bên cạnh mở Miên từ trong cơn buồn bực mà ngẩng đầu dậy, ngoài cửa là mấy vị tỷ tỷ Bạch Hương, Bạch Liễu và Bạch Linh, của mình, trong tay họ còn có rất nhiều bánh bao nhân thịt thơm đến thức ăn, Bạch Miên không tự chủ được mà chảy nước miếng, nhanh chóng mà chạy lại cửa sổ.“Bạch Miên, chúng ta biết đệ đói, chúng ta mang cho đệ bánh bao mà đệ thích nè.” Bạch Liễu 3 vị tỷ tỷ vừa xinh đẹp, vừa ôn nhu của mình, Bạch Miên cười sáng lạng, cầm lấy mấy cái bánh bao mà ăn nhanh Hương xoa đầu đệ đệ nói “Đệ hãy ngoan ngoãn trong này đến tối đi, ca ca đang ở bên ngoài cầu xin phụ thân, tối nay là lễ hoa đăng, chúng ta sẽ mang đệ ra ngoài chơi, hôm nay còn có rất nhiều bánh ngon đấy.”“Thật sao? Oa, nếu vậy đệ sẽ cố gắng thật nhiều, mấy tỷ tỷ nhớ không được nuốt lời đó”. Bạch Miên hai mắt phát sáng lấp lánh đệ của bọn họ không phải còn nhỏ nữa, nhưng tính tình thì chỉ như hài tử mấy tuổi, tuy có chút lười biếng, lại ăn nhiều, ham chơi, nghịch ngợm nhưng tính tình thiện lương, bộ dáng lại khả ái đáng yêu vô cùng, cho nên huynh trưởng cùng bọn họ đều rất thương người đệ đệ này, không để cho bất kỳ ai ăn hiếp Miên từ nhỏ đã không có được tình thương của mẹ, mẹ cậu vì sinh khó mà qua đời, phụ thân lại là quan trong triều, không thường xuyên ở nhà chăm sóc cho Bạch Miên mới sinh, chính vì vậy mấy huynh trưởng cùng ba người tỷ tỷ này luôn ở bên cạnh chăm sóc từ nhỏ cậu rất nhu thuận đáng yêu, nhưng khi lớn lên một chút, bị những đứa nhỏ cùng trang lứa chọc cậu mập như heo, luôn luôn tìm cậu mà trêu chọc, ném đá. Bạch Miên đơn độc không dám đánh trả, chỉ ôm lấy đầu mà từ đó mà cậu cảm thấy tủi thân, suốt ngày ở trong nhà, không chịu học cũng không chịu chơi, suốt ngày lầm lầm lì lì, còn nhịn ăn cho ốm đi. Có lần cậu nhịn đến ngất mấy ngày liền, làm cho cả nhà lo đến loạn hết cả sau, huynh trưởng cùng mấy vị tỷ tỷ đi ra ngoài tìm mấy đứa nhỏ kia mà tính sổ, làm cho người nhà họ đến chửi mắng rất nhiều. Phụ thân ra sức xin lỗi, sau đó đều đánh cho huynh trưởng cùng mấy vị tỷ tỷ một trận. Bạch Miên nhìn họ bị đánh thì tâm cũng đau rất nhiều. Từ đó cứ mặc cho ai nói gì, cậu đều cố gắng vui vẻ mà sống, cậu không muốn làm cho người nhà mình phải buồn hết mấy cái bánh bao do tỷ tỷ đem vào, Bạch Miên lại quay về thư bàn mà ngủ tối, Bạch Tô, huynh trưởng Bạch Miên tiến vào, nhìn đệ đệ đang ngủ ngon lành trên bàn kia, chỉ khẽ mĩm cười. Đưa tay vuốt ve khuôn mặt phấn nộn của Bạch Miên, sau đó nhẹ nhàng mà lay cậu tĩnh lại.“Tiểu Miên, tỉnh, tỉnh đi, chúng ta ra ngoài chơi hoa đăng nào.” Bạch Tô yêu thương nhỏ nhẹ Miên bị lay tỉnh, hai mắt mờ sương, mông lung nhìn Bạch Tô, đưa hai tay dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, cậu khẽ nhếch khóe miệng đỏ mọng như cánh đào kia, lộ ra hai má lúm đồng tiền thật sâu.“Ưm, sao huynh đến muộn vậy, làm đệ ngủ trên bàn đến đau cả lưng nha…”. Vừa oán giận Bạch Miên vừa làm nũng mà ở trong lòng ca ca mình mà cọ Tô mĩm cười, gọi tiểu nha hoàn mang nước cùng khăn mặt tới, tự chính tay mình lấy khăn ấm lau mặt cho Bạch Miên. Cậu cũng vô cùng hưởng thụ, để cho ca ca giúp mình rửa mặt chải Bạch Miên hai mắt nhắm nghiền, bộ dáng lại vô cùng thỏa mãn tựa như con mèo nhỏ lười biếng. Bạch Tô điểm nhẹ lên trán cậu một nụ hôn.“Được rồi, Tiểu Miên chúng ta mau đi thôi, không thì không kịp xem hoa đăng đấy.”Bạch Miên cười hì hì, thân thề như con bạch tuột leo lên lưng ca ca mình, ôm chặt lấy cổ Bạch Tô làm nũng nói “Ca, huynh cõng ta đi…”.Bạch Tô vòng tay ra cõng lấy đệ đệ mình, mĩm cười rồi cả hai cùng đi ra đêm hoa đăng náo nhiệt, người đi chơi rất đông, đi tới đâu phải chen lấn tới đó, 3 vị tỷ tỷ của Bạch Miên phải nắm tay nhau mà đi theo sát Bạch Tô mới không sợ bị thất lạc Miên nhìn Bạch Tô cõng mình còn phải chen lấn đến vất vả, mồ hôi cũng chảy ròng ròng. Lúc này cậu mới từ trên người Bạch Tô trườn xuống, nắm lấy tay ca ca mình mà hòa vào dòng người đông đúc náo hoa đăng, khắp các nơi trong kinh thành đều thắp đèn lồng, người đi đi lại lại, buôn bán vô cùng náo Miên nhìn trái nhìn phải, sau đó lắc lắc cánh tay Bạch Tô nói “Ca, ta muốn ăn hồ lô ngào đường”.“Được, vậy đệ đứng đây cùng mấy tỷ tỷ, ta đi mua cho đệ được không?”. Bạch Tô sủng nịch nói.“Không sao, huynh nãy giờ cõng ta mệt rồi, huynh cho tiền ta đi, ta tự đi mua cũng được.” Bạch Miên làm nũng sao, nếu để cho ca ca đi, thì cậu chắc chắn sẽ chỉ có duy nhất một cây hồ lô thôi, nếu cậu đi mua thì ha ha sẽ được ăn thỏa thích mà không bị mắng. trong thâm tâm Bạch Miên không ngừng ca ngợi bản Tô điểm nhẹ lên mũi cậu một cái, cười nói “Đệ nha, chỉ biết có ăn mà thôi, tưởng lừa được huynh sao? Nhớ ăn ít thôi đó, không tối về sẽ bị đau bụng.”Bạch Miên vui vẻ cầm tiền mà chạy đi thẳng.“Ông chủ cho ta 5 cây hồ lô ngào đường.” Bạch Miên vui vẻ nói, còn giơ 5 ngòn tay tròn tròn của mình chủ bán hồ lô nhìn Bạch Miên tròn tròn, khuôn mặt phúc khí, lại phấn nộn, thật khả ái, cười nói “Thiếu gia đến hơi muộn, kẹo hồ lô của ta chỉ còn 1 cây thôi.”Bạch Miên thất vọng, khuôn mặt xụ xuống nói “Được một cây ta cũng lấy.”Cầm xâu hồ lô trên tay, Bạch Miên lại vui vẻ trở lại, đang định quay về chỗ ca ca cùng mấy vị tỷ tỷ, thì một cảnh tượng lạ lùng trước mắt làm cho cậu phải dừng lại, ánh mắt không hề chớp lấy một cái mà nhìn chăm một góc nhỏ, một hài tử khoảng 7 hay 8 tuổi đang run rẩy mà đứng, đối diện là một con chó đang ngậm lấy một miếng bánh nướng gầm gừ. Con chó và hài tử kia mắt lớn trừng mắt nhỏ đứng nhìn kỳ, Bạch Miên tiến lại gần đứa nhỏ kia, nói “Nè! Ngươi làm sao vậy, con chó này dọa ngươi sợ hay sao?”Dù sợ hãi nhưng đứa nhỏ kia vẫn cứng đầu mà nói “Hừ! bậy bạ, ta mà thèm sợ con chó này sao? Nó…nó sợ ta mới đúng.”Nhìn tiểu hài tử sợ đến mặt cũng xanh mét mà vẫn cứng đầu, Bạch Miên thật muốn cười ra tiếng, chỉ có điều cậu vẫn cố nhẫn nhịn, sợ làm cho tiểu hài tử kia bị tổn thương lòng tự tính vui đùa nổi lên, Bạch Miên quay lưng lại nói “Nếu như ngươi nói vậy, thì ta đi đây, ngươi cứ ở đây mà dọa con chó này đi nha.”Bạch Miên giả bộ muốn đi, không ngoài dự kiến, phía sau lại truyền đến tiếng hét non nớt “Khoan, khoan đã, ta ta…”“Sao vậy, ta tưởng ngươi không sợ.” Bạch Miên cười trêu tử kia nhìn Bạch Miên cười, khuôn mặt phúc khí, lại có hai má lúm đồng tiền đáng yêu thì mặt đỏ ửng lên nói “con chó này cướp đồ ăn của ta, nó còn đòi cắn ta mà không chịu đi nơi khác.”Nghe hài tử nói, vành mắt lại đỏ ửng như vừa mới khóc, Bạch Miên cảm thấy một trận đau lòng, nhìn hài tử này thật giống với mình khi xưa, không biết cha mẹ của đứa bé đâu lại để hài tử nhỏ như thế này ở Miên tiến tới đem con chó hung dữ kia đuổi đi, sau đó quay sang nhìn tiểu hài tử kia nói “Con chó đã đi rồi đó, ngươi nên đi tìm phụ thân cùng nương của mình đi, tối nay người rất đông, rất dễ bị lạc đó.”Hài tử kia vẫn nhìn Bạch Miên chằm chằm nói “Hôm nay ta ra ngoài chỉ có một mình.”“Một mình ngươi, ngươi còn nhỏ như thế này, phụ thân cùng nương ngươi thế nào có thể để ngươi đi như vậy.” Bạch Miên kinh ngạc nói.“Ta không có nương, ta cũng không có phụ thân luôn, nhưng mà ta có…”. Lăng Tiểu Bảo chưa nói xong đã nằm gọn trong một vòng tay ấm lăng nhìn Bạch Miên ôm mình mà nức nở, Lăng Tiểu Bảo cũng không nói lời nào, chỉ vòng tay ôm lấy thân hình tròn tròn kia, hưởng thụ sự ấm áp khó mà có Miên cảm thấy thật đau lòng, thì ra tiểu hài tử này là cô nhi không cha không mẹ, hoàn cảnh còn đáng thương hơn cậu, cậu tuy không có mẹ nhưng còn có phụ thân cùng các huynh đệ tỷ muội khác nữa, trong khi hài tử này, một người thân cũng không người còn đang ôm nhau mà thương cảm thì một loạt tiếng động vang lên…Rột…rột…rột…Bạch Miên cúi người nhìn bụng của Lăng Tiểu Bảo, lại nhìn đến khuôn mặt đang đỏ ửng của cậu thì bật cười thành tiếng.“Xem ra là chưa ăn gì đi…”“Ta…ta ra ngoài không có tiền bên người …”. Lăng Tiểu Bảo ngượng ngùng Miên nhìn xâu hồ lô trên tay, suy nghĩ một lúc mới cắn răng đưa qua, nói “Đây, cho ngươi, ăn đi.”Lăng Tiểu Bảo ngước đôi mắt tròn xoe mà nhìn Bạch Miên, sau đó rụt rè mà nhận lấy, cho vào miệng cắn một cắn một ngụm, vị ngọt của hồ lô tan trong miệng làm cho Lăng Tiểu Bảo hai mắt phát sáng. Nhìn dáng vẻ ăn ngon của cậu, Bạch Miên khẽ cười trong lòng, đưa qua cho Lăng Tiểu Bảo một ít ngân lượng sau đó nói “Đây, ta có ít bạc, ngươi cầm đi, lúc đói thì mua đồ mà ăn.”Nói xong liền đứng dậy định rời đi, nhưng góc áo cậu bị giữ Miên nhìn hài tử đang nắm lấy góc áo mình, ánh mắt kiên định nhìn cậu, Bạch Miên cảm thấy khó hiểu hỏi “Có chuyện gì sao?”Lăng Tiểu Bảo nói “Ta muốn ngươi về làm nương của ta.” NATO tuyên bố tăng sức mạnh để "bảo vệ từng tấc lãnh thổ" sau khi Nga phát động chiến sự Ukraine, song kế hoạch đến nay chưa nhiều tiến triển. Một vận tải cơ NATO xuất phát từ Pháp lúc sáng sớm, bay về phía đông, qua các thành phố đang say ngủ cho đến khi chỉ còn cách biên giới Nga khoảng 160 km. Từ trên phi cơ, lính dù Pháp lần lượt nhảy xuống cánh đồng ở vùng nông thôn là nội dung đổ bộ trong cuộc diễn tập hồi tháng 5 nhằm tăng cường sức mạnh và khả năng phản ứng cho NATO trong trường hợp thành viên liên minh bị tấn công, một phần trong cam kết "bảo vệ từng tấc lãnh thổ" mà khối quân sự lớn nhất thế giới này đã đưa khi Nga mở chiến dịch quân sự ở Ukraine hồi đầu năm ngoái, lực lượng đa quốc gia của NATO đồn trú ở các nước Baltic và Ba Lan đóng vai trò như "hàng rào dây thép gai", hiện diện vừa đủ lớn để báo hiệu rằng bất kỳ hành động tấn công nào cũng sẽ bị đáp trả tập thể và tập hợp vừa đủ sức mạnh để làm chậm bước tiến của đối phương trong lúc chờ quân tiếp viện đến. Các binh sĩ Mỹ tham gia cuộc tập trận ở Kadrina, Estonia, hôm 19/5. Ảnh Washington Post Chứng kiến cuộc chiến quy mô lớn của Nga ở Ukraine, NATO cho rằng "hàng rào thép gai" đó là chưa đủ và muốn tiến hành một cuộc đại tu để tăng cường khả năng phòng thủ, nhằm gửi thông điệp mạnh mẽ tới Moskva cũng như trấn an các quốc gia đồng minh."Mục tiêu là phát tín hiệu rõ ràng tới Nga rằng chúng tôi rất sẵn sàng ngay từ ngày đầu tiên nổ ra xung đột, thậm chí đừng nghĩ đến chuyện động vào chúng tôi", Thủ tướng Estonia Kaja Kallas cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Washington hơn một năm, NATO đang nỗ lực huấn luyện lực lượng dự bị để có thể triển khai tới các quốc gia biên giới nhanh hơn, cũng như bắt đầu tính toán phương án triển khai sẵn những loại vũ khí và thiết bị hạng nặng mà lính dù không thể mang theo trên nhiên, liên minh đến nay vẫn chưa đưa ra cam kết về số quân trực chiến như một số quốc gia thành viên mong muốn. Các cuộc phỏng vấn với hàng loạt quan chức cấp cao, cũng như các cựu quan chức NATO và nhà phân tích, cho thấy "cuộc đại tu" của liên minh vẫn còn cả chặng đường dài phải đi."Phản ứng nhanh hơn Nga tại một địa điểm quan trọng nào đó là thước đo duy nhất cho thấy khả năng răn đe hiệu quả, nhưng chúng ta vẫn chưa thể làm được điều này", Ben Hodges, cựu chỉ huy lực lượng Mỹ đồn trú tại châu Âu, cho hay. "Khả năng điều động quân vẫn là một vấn đề. NATO đã có thể điều quân tốt hơn so với 5 năm trước, nhưng chưa đủ để tạo ra khác biệt".Sau khi xung đột Nga - Ukraine bùng phát, NATO đã củng cố sườn phía đông của mình một phần bằng cách lập thêm các nhóm tác chiến ở 4 quốc gia gồm Bulgaria, Hungary, Romania và Slovakia. Theo phát ngôn viên NATO Oana Lungescu, khối này đang có 8 nhóm tác chiến với khoảng quân trực chiến, tăng gấp đôi so với năm cũng đã triển khai thêm hàng chục tàu chiến và hàng trăm tiêm kích đến những quốc gia vùng Baltic ở sườn phía đông, nơi vốn không có chiến đấu cơ của riêng mình. Họ còn triển khai thêm một số lượng lớn "chưa từng có" các hệ thống phòng không trên mặt đất, trong đó có tên lửa các thành viên NATO vẫn lúng túng với nhiều khía cạnh khác trong chiến lược củng cố sức mạnh bảo vệ lãnh thư ký Jens Stoltenberg tuyên bố tại hội nghị thượng đỉnh NATO hồi năm ngoái rằng liên minh sẽ tăng cường các nhóm chiến đấu ở sườn phía đông từ cấp tiểu đoàn lên cấp lữ đoàn, tương đương tăng từ khoảng quân lên nhiên, tuyên bố của hội nghị lại lưu ý rằng việc mở rộng quy mô sẽ diễn ra ở "những nơi bắt buộc và vào thời điểm bắt buộc", khiến các đồng minh lập tức nảy sinh tranh cãi về việc điều kiện nào là "bắt buộc" trên thực khác, một số đồng minh cho rằng việc tăng cường hiện diện quân sự ở sườn đông có thể hạn chế tính linh hoạt của NATO. Lực lượng Pháp nhảy dù xuống Viitna, Estonia, trong một cuộc tập trận vào ngày 20/5. Ảnh Washington Post Đức, nước phụ trách nhóm tác chiến ở Litva, đã phản đối lời kêu gọi thành lập một lữ đoàn thường trực tại đây, với lý do rằng sẽ hợp lý hơn nếu giữ lực lượng dự bị ở các căn cứ của Đức. Theo phát ngôn viên quân đội Đức, họ đã cử 20 binh sĩ đến Litva với tư cách là "nhóm chỉ huy tiền phương" của một lữ đoàn bổ sung. Gần người nữa có thể được điều động "nếu cần thiết và trong thời gian ngắn nhất có thể".Các quan chức Litva phản bác rằng do vị trí địa lý của nước này, nếu xung đột nổ ra, Nga có thể vô hiệu hóa nhóm tác chiến quy mô nhỏ của NATO một cách nhanh chóng mà quân tiếp viện khó lòng đến kịp cũng chưa thể hoàn tất kế hoạch đẩy nhanh tốc độ triển khai quân đến sườn thư ký Stoltenberg tháng 6 năm ngoái gây chú ý khi thông báo NATO sẽ thành lập lực lượng phản ứng nhanh gồm quân, tăng từ quân trước đó, để có thể nhanh chóng triển khai nếu xung đột nổ bố trên dường như khiến một số quan chức quốc phòng châu Âu ngạc nhiên, khi họ tự hỏi NATO sẽ huy động lượng binh sĩ đông đảo như vậy từ đâu. Các quan chức NATO sau đó phải đưa ra lời giải thích, nói rằng con số quân mới chỉ là ý tưởng và có thể được đàm phán Jermalavicius, người đứng đầu bộ phận nghiên cứu tại Trung tâm Quốc phòng và An ninh Quốc tế Estonia, gần đây nhận xét động thái trên của NATO giống như việc "tàu rời ga trước khi xây đường ray".Thủ tướng Estonia đang kêu gọi các đồng minh khác theo chân nước này tăng chi tiêu quân sự lên 3% GDP vào năm tới. Tuy nhiên, nhiều nước thậm chí vẫn chưa đáp ứng tiêu chuẩn 2% GDP của NATO. Một số quốc gia nuôi hy vọng "rằng vấn đề sẽ biến mất dù họ không thực sự phải đầu tư vào quốc phòng", ông Kallas phân tích nhận định để cung cấp khả năng răn đe và phòng thủ đáng tin cậy, NATO sẽ cần đầu tư vào hậu cần quân sự. Theo tướng Hodges, vấn đề hiện nay ở châu Âu là họ không có đủ số lượng xe lửa cần thiết để vận chuyển xe bọc thép hay cầu và đường hầm đủ rộng cho những phương tiện chiến đấu hiện cho rằng NATO cần xây dựng thứ gì đó giống như "khu quân sự chung Schengen", nhằm cho phép các đoàn xe quân sự NATO "vượt qua biên giới các thành viên dễ dàng như xe tải chở táo".Xây dựng lòng tin cũng là một chìa khóa quan trọng khác, theo Camille Grand, cựu trợ lý tổng thư ký NATO về đầu tư quốc phòng, hiện là chuyên gia tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại châu Âu, trụ sở ở Berlin, Đức. Một binh sĩ Anh đứng cạnh trực thăng Apache tại căn cứ quân sự Tapa ở Estonia. Ảnh Washington Post Grand cho rằng bất đồng giữa Đức và Litva về quân số của lực lượng thường trực "liên quan đến lòng tin chính trị và quân sự". Litva lo lắng rằng nếu xảy ra xung đột quân sự với Nga, lực lượng tiếp viện của Đức có thể bị trì hoãn vì những lý do chính chiến lược tăng khả năng phòng vệ vấp nhiều trở ngại, Lungescu, người phát ngôn NATO, cho biết quân đội Đức trong tháng này sẽ tập huấn tăng cường nhóm tác chiến tại Litva lên cấp lữ minh luôn cố gắng "đạt trạng thái cân bằng giữa quy mô hiện diện quân sự và khả năng nhanh chóng gửi quân tiếp viện", bà nói. "Không nên có bất kỳ hiểu lầm nào về ý chí và khả năng bảo vệ đồng minh của NATO".Vũ Hoàng Theo Washington Post

bảo bối lại đây