Về quản lý thu thuế với hàng hoá, dịch vụ xuyên biên giới, số thu từ thương mại điện tử thông qua các tổ chức tại Việt Nam khai thay, nộp thay từ năm 2018 đến nay đạt 5.588 tỷ đồng.
Nguồn hình ảnh, Getty Images Chụp lại hình ảnh, Cho đến khi phụ nữ ở mọi nơi được đối xử bình đẳng với nam giới, chúng ta khó có thể tận mắt chứng kiến một thế giới nơi phụ nữ hoàn toàn có thể kiểm soát việc họ có thai vào lúc nào, với ai
Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam - Chương 80 Ngoại truyện 2 Trước khi XX phải dùng thuốc bôi trơnWilliam Brooklyn từng cho rằng chuyện bi thươn Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam . Chương 80: Ngoại truyện 2: Trước khi XX phải dùng thuốc bôi trơn . Các chương
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Thứ gọi là Dực Tộc, thật ra thì chính là người thú có cánh, cũng chính là. . . người a, quả nhiên chỉ cần nghĩ như vậy, thì tiếng kêu to bén nhọn, nanh vuốt sắc bén đều là mây trôi thôi!Lý Mộ Tư lập tức dũng Khắc là tiểu tử đẹp trai của Dực Tộc, hắn có một bộ lông vũ màu lửa đỏ, khi mở cánh ra xẹt qua bầu trời, tựa như một đường lửa rất nhanh, lẳng lơ lại hoành tráng. Nhưng! Những thứ này cũng không thể làm mất bản chất thanh niên lớn tuổi của hắn, nếu như mùa mưa này hắn còn chưa thể hóa hình, hắn sẽ phải chủ động rời đi sào huyệt ở núi Ba Sa không, vậy quá tàn khốc, huyệt động do hắn lén rút rất nhiều lông của đồng bạn mới trang trí được, hắn không bỏ được. . . . . .Tiểu tử Hoắc Khắc đẹp trai —— dĩ nhiên, hiện tại xưng hắn là chim lớm đẹp trai thì thỏa đáng hơn —— phát ra tiếng kêu to khổ sở giữa không trung, vì vậy, lập tức, hắn liền bị các người thú bộ lạc Mộ Sắc phát hiện, thiếu chút nữa bị quần đấu, hên là bọn người thú này phần lớn không có cánh chỉ có thể nhìn hoặc dùng tiếng gầm thét ý bảo "Tên kia có giỏi liền xuống! Xuống!".Hoắc Khắc dĩ nhiên sẽ không ngu mà xuống, hắn. . . . hắn không thể hóa hình nên hắn cũng không có dũng khí, cho nên. . . . Ha ha ha, hắn mới không để ý việc bị mắng! Nghiêng đầu ~Có lẽ là nhờ cái phúc người khác đều sinh con dưới họ, Dực tộc là một tộc người thú rất biết đẻ con, nhưng trời cao vĩnh viễn công bằng, Dực tộc cũng là tộc khó sinh ra giống cái nhất. Cho nên vấn đề phổ biến nhất, nghiêm trọng nhất trong tộc chính là thanh niên lớn tuổi tràn này liền cho thấy sự hài hòa của xã hội rất quan trọng. Thanh niên lớn tuổi chưa cuối càng nhiều, đánh lộn đánh lạo, trộm vặt móc túi vào nhà cướp của, đều là tầng tầng lớp lớp —— đàn ông mà, tất cả mọi người đều hiểu, luôn luôn phải tìm phương pháp phát tiết tinh lực còn vậy, dần dần, những tên Dực tộc trộm xong quạt cánh bỏ chạy, lại không bị mấy người thú bắt được trở thành đại biểu của kẻ cướp trong người thú, người gặp người ghét, người người kêu đánh —— ai bảo Dực Tộc thừa thãi sống độc thân thích cướp nhất chính là giống cái tộc khác?Ôi không, Hoắc Khắc một thân một mình quạt cánh bay dọc theo con sông hơn một giờ, chuẩn bị thừa dịp bộ lạc Mộ Sắc còn chưa có di chuyển sẽ nhiệt tình giành một người vợ về, biến thân xong thì sẽ sinh con, tranh thủ giải quyết toàn bộ chuyện lớn trong đời trong mùa mưa, oa ha ha ha ~—— đúng đó, hắn mới sẽ không ngu kêu người anh em Nhất Ca của mình đến! Nhất Ca này ngu kinh, lần trước nếu không phải hắn gắng giành giống cái kia với mình, làm sao sẽ khiến cho cả hai anh em không ai được đến tay mà còn bị người thú kia bứt đứt một đống lông cổ? !Oh oh oh, hừ. . . . . Đầu có thể rơi, kiểu tóc không thể loạn! Ngao, đáng thương cho cái cổ bướm ohóng khoáng trơn láng sáng bóng của hắn!Nhưng, lần này có lẽ đến thời của hắn rồi, cư nhiên vừa ra ngựa đã bắt được một giống cái trẻ lạc đàn! ?Hoắc Khắc lập tức dùng tốc độ còn nhanh hơn tốc độ hắn dùng để bắt loài thỏ yêu thích nhất, một cái đã quắp được giống cái, sau đó hạnh phúc đến đỉnh đầu bốc khói, móng vuốt cũng run Khắc đã chịu vô số thiệt thòi do là một thanh niên lớn tuổi dĩ nhiên sẽ không vừa thấy giống cái liền mất tiền đồ không vỗ cánh nổi, nhưng khi hắn vừa quắp được giống cái, muốn vỗ cánh bay lên thì hắn lại bị một con cọp có cánh gầm thét cản ạ! Anh em ơi, dầu gì anh cũng có cánh, có cần tự giết nhau thế không! Gián điệp! Gián điệp rõ rành rành!Gián điệp cái gì, quá đáng ghét!Hoắc Khắc giận đến duỗi thẳng cổ mắng cạc cạc, không ngờ con cọp có cánh chẳng những không nhận người thân, còn quá vô sỉ hoàn toàn không giảng đạo nghĩa, cả lời mắng nhau dạo đầu cũng không cho, liền xông lại muốn quào lấy cổ Hoắc Khắc!Thật vờ má nó!Miệng Hoắc Khắc thiếu chút nữa sùi bọt cũng quá. . . . Quá độc ác! Cái bướm của Dực tộc! Đây chính là cái bướm của Dực tộc!Vì bảo vệ cái cổ tự nhiên phóng khoáng của mình, dù trong lòng Hoắc Khắc khổ sở cỡ nào cũng chỉ có thể nghiêng đầu khó khăn né đi, chỉ tiếc, nhìn đầu mà chẳng nhìn đuôi từ trước đến giờ là bệnh chung của Dực Tộc tựa như đà điểu, hắn vừa mới nghiêng đầu, thì cái mông chim lập tức bị quơ phải!Nhất thời, chỉ nghe một tiếng xoẹt, một vệt màu lửa đỏ diễm lệ chói mắt xẹt qua bầu trời, chim lớn Hoắc Khắc đẹp trai liền bị quạt bay ra, chỉ để lại mấy cái lông đuôi lâng lâng rơi xuống, kèm theo là tiếng kêu thảm thiết thê lương của Hoắc Khắc cùng với tiếng quát mắng của Mễ Hiết Nhĩ đang bị Hoắc Khắc chộp trong móng vuốt "Ân Lợi Nhĩ khốn kiếp. . . . Trứng. . . . . . Trứng. . . . A a a!"Cả khuôn mặt của con cọp có cánh uy vũ nhất thời 囧, lập tức ngậm lại cái miệng đang muốn rống giận thị uy, ảo não lặng yên —— trong đôi mắt của hắn chỉ có thể nhìn thấy giống cái duy nhất là Tát Tư, cho nên đã quên mất, Khắc vỗ cánh phành phạch đụng gãy mấy cành cây, tiến vào trong rừng rậm, trong đầu óc choáng váng chỉ nhớ được một việc là dùng hai cánh yếu ớt bảo vệ giống cái Mễ Hiết Nhĩ trong ngực. Sau khi tỉnh táo thì rướn cổ lên nhìn, cũng may, hình như giống cái chỉ ngất mỏ dài sắc bén thận trọng tha một chân của giống cái, lật tới lật lui nhìn mấy lần giống như bánh nướng áp chảo, Hoắc Khắc rốt cuộc len lén thở phào một hơi —— quả nhiên không có vết thương gì!Cái gì? Người cố ý lật tới lật lui nhìn lén cúc hoa không ngừng co rúc và thứ mềm mại đáng yêu dưới váy của giống cái mới không phải hắn ! Nghiêng đầu ~Biết được mối thù cướp đi giống cái của bộ lạc người ta có thể khiến hắn bị rụng sạch lông, dù trong lòng Hoắc Khắc ngứa ngáy muốn nhìn thêm mấy lần cũng không dám chậm trễ phẩy cánh, xác định vết thương ít ỏi này đối với Dực Tộc đã quen làm cướp quả thật chính là mưa bụi, Hoắc Khắc lập tức chuẩn bị tuân theo lời dạy của người cha luôn kể chuyện năm đó làm sao anh dùng giành được vợ rồi sinh ra mình và Nhất Ca mà chuồn mất. Nhưng ngay lúc này, lỗ tai giấu sau lông vũ của Hoắc Khắc đột nhiên dựng lên —— gì gì gì? Hắn dường như nghe được giọng nói mềm nhũn của giống cái? !Hoắc Khắc lập tức kích động đến lông trên người dựng hết!—— gào khóc ngao! Có thể một người một ngựa đoạt đi hai con giống cái, quả thật sẽ sáng tạo ra ghi chép cướp đoạt mới của Dực tộc bọn họ! Quá. . . . Quá mẹ hắn làm cả người hắn thoải mái! ! ! Đến lúc đó hắn và Nhất Ca mỗi người có một con giống cái mềm mại, hôm nay đụng đụng của anh, ngày mai chạm chạm của tôi, oh oh, mấy thanh niên lớn tuổi khổ sở trong tộc nhất định sẽ hâm mộ chết hai anh em bọn họ —— đúng rồi, không thể bỏ qua cha hắn! Nhất định phải khiến lão già cả ngày khoe khoang xem bản lãnh của hắn!Hai mắt Hoắc Khắc kóe ánh xanh, lưu luyến không rời nhìn Mễ Hiết Nhỉ đang hôn mê, rốt cuộc, lòng tham cướp đoạt đã chiếm thượng giấu Mễ Hiết Nhĩ giữa nhánh cây, còn cố ý dùng mỏ chọc ra một số lá che y lại, lúc này mới vừa nhảy cẫng hoan hô trong lòng vừa rón ra rón rén mò qua theo thanh âm yếu ớt kia —— ah? Ngươi nói vì sao hắn không bay? Ngươi ngu à? Hắn mà bay đến thì những người thú kia còn không lập tức vây quanh quần đấu hắn à? Dù hắn anh dũng đẹp trai cũng gánh không được sự thảo phạt của đám người thú đó? run lông ~Các ông trong bộ lạc Mộ Sắc chưa từng thấy Dực Tộc vô sỉ đến mức có cánh không bay lại dùng hai chân chạy, cư nhiên để Hoắc Khắc thật mò tới gần Lý Mộ Tư —— đang ở bên đầm nước đen, Lý Mộ Tư đã rên rỉ đến mức sắp hết nổi, cả chính cô cũng hoài nghi người chim kia có chạy mất chưa, thật may là, một cái đầu chim bỗng dưng từ trong rừng rậm lén lén lút lút dò xét ra Mộ Tư dùng hình S nằm nghiêng trên mặt đất COS Phù Dung tỷ, khóe miệng không nhịn được co giật —— làm ơn! Theo hình thể của các người thú ở thế giới này, dù ngươi cẩn thận hơn nữa cũng đâu thể tránh việc bại lộ cơ thể?Cũng may cô kiên cường nhịn được, hơn nữa phát ra một tiếng "Quyến rũ" ngay cả mình cũng nổi da niên Hoắc Khắc lớn tuổi khổ sở mặc dù vừa thấy Lý Mộ Tư nằm nghiêng trên mặt đất liền không nhịn được đưa mắt chăm chú nhìn vào hai phần trước ngực đang nhô cao lên vì tư thế nằm, trong óc đinh đinh đinh toát ra vô số dấu chấm hỏi, nhưng vừa nghe thấy thanh âm quyến rũ của Lý Mộ Tư, dù hắn là lính mới cũng thoải mái đến lông cả người đều run rẩy —— gào khóc gào khóc, mặc dù giống cái này hơi dị dạng, nhưng mà cái mùi này, thanh âm này. . . . Quả nhiên vẫn là một giống cái tốt!Đoạt!Hoắc Khắc giải quyết dứt khoát!Con chim lớn màu lửa đỏ lập tức chui ra từ trong rừng cây như sấm sét, lúc này hai cái chân không thích hợp chạy lại phát huy ra tốc độ cực hạn, mang theo thân thể to lớn vô cùng xông bình bịch về phía Lý Mộ Tư —— hắn ngậm chăt miệng, rút ra giáo huấn, không có chuyện gì vẫn ré dài một tiếng trước!Hoắc Khắc khá hài lòng với một tràng mình vừa phát huy, hơn nữa đã bắt đầu nghĩ làm sao an ủi giống cái kinh hoàng vì bị sự ra sân hoành tráng anh tuấn của mình làm rung Người thú tứ chi phát triển cho nên đầu óc phổ biến đơn giản trên căn bản không có mấy người sẽ nghĩ tới, Lý Mộ Tư tiếc mạng vô cùng đến mức cả khẩu vị nặng của người thú cũng có thể thỏa hiệp làm sao có thể nằm tại đây chờ người chim đến bắt?Thì ra là, Lý Mộ Tư thông qua sự quan sát của đoạn thời gian này đã sớm tin chắc những người thú có vẻ mạnh mẽ hay hò hét kia dù có bề ngoài hung ác cỡ nào thì một khi đối mặt giống cái tuyệt đối cũng đều thành con cháu, vì vậy, cô tự nhiên dù thế nào đi nữa thì cũng không gặp nguy hiệp!Uhm. . . . Nhiều lắm là đổi thành chăn nuôi người mà thôi, dù sao thế giới không có hạn cuối này đối với cô mà nói quả thật là khắp nơi nguy cơ từng bước hung hiểm, cả đóa hoa cũng hung tàn hơn cô, tới chỗ nào cũng đâu có phân biệt!Nhục té!Vì vậy, khi Hoắc Khắc bởi vì đến gần giống cái mà nhanh chóng giảm tốc độ chuẩn bị đưa cổ ra tha Lý Mộ Tư lên, thì Lý Mộ Tư đang cắn răng nghiến lợi vô cùng mau lẹ lật người lên, khi Hoắc Khắc trợn to hai mắt nhìn chăm chú thì không ngừng lo lắng nghĩ "Có thể nhảy tới không? Có thể nhảy tới không?", rồi hung hăng chộp lấy cánh Hoắc Khắc —— Hoắc Khắc cũng kiệt lực đưa cánh ra chuẩn bị tiếp được giống cái không cẩn thận rơi xuống!Vì vậy lúc nên ra tay thì nên ra tay, mặt của Lý Mộ Tư xanh lét, mà mặt của Hoắc Khắc thì đỏ lên, còn quét Lý Mộ Tư một cái, sau đó ríu rít ra tiếng chui đầu vào dưới cánh mỹ lệ của hắn —— Lý Mộ Tư ngây ngô đứng ở nơi đó, bóp cũng không phải, thả cũng không a a! Cô mới phát hiện cô quên suy tính chiều cao của người thú rồi !Đối với người thú sau khi biến thân, cô khó khăn lắm mới chỉ cao đến bụng của Hoắc Khắc, cho nên. . . . Cô quả quyết chộp được một vật hình gậy đang dần cứng lên. . . .Ối trời! Vì sao loài chim cũng có thứ lớn thế! Lý Mộ Tư mở to hai mắt, trơ mắt nhìn Hoắc Khắc trở nên giống mấy con chim cô biệt, thẹn thùng giấu đầu xuống dưới may là, cho dù nội tâm hô hàom cô cũng không quên ước nguyện ban đầu của mình, vung cánh tay lên một cái, lập tức, chỉ nghe một tiếng roẹt, một bóng dáng màu xanh lá cây kêu tê tê bị cây quả ma cong lại bắn ra ngoài, vù vù quấn quanh trên người Hoắc Khắc vừa giấu kỹ đầu, sau đó buộc chim lớn chợt phát hiện nguy hiểm liền hoảng sợ, muốn cất cánh nhưng sức nặng của Tư Nạp Khắc lại làm cho hắn thất bại, chỉ có thể nặng nề té ngã trên thuận lợi rồi đầu rắn của Tư Nạp Khắc còn rỗi rãnh trượt xuống, nhìn chăm chú vào Lý Mộ Tư, trong đôi mắt rắn đỏ lòm. . . .Trời ạ! Vì sao cô có thể nhìn ra tiếc nuối? Bóp tiểu JJ, a không, là đại JJ chẳng lẽ làm hắn hâm mộ như thế?!Sắc mặt Lý Mộ Tư tái xanh, lui về phía sau thật nhanh, hội hợp với bọn Tát Tư từ rừng cây chạy của Tát Tư và Lạc Nhĩ lúc đầu không mấy ủng hộ đều ửng hồng, bọn họ vây quanh Hoắc Khắc miệng đang sùi bọt mép, mắng to "mẹ mày!" trong lòng rồi hưng phấn nhìn tới nhìn lui, Lạc Nhĩ không ngừng lẩm bẩm "Thật lợi hại! Thật lợi hại! Chưa từng có cách đơn giản bắt được Dực tộc như vậy!"Tát Tư ngược lại rất mau bình tĩnh lại "Không! Thật ra thì tuyệt không đơn giản! Đầu tiên, nếu như làm mồi dụ không phải giống cái, Dực Tộc không thể nào hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, càng không thể nào làm giảm tốc độ của bọn họ. Tiếp theo, là Mộ Tư phát hiện cây quả ma, bắn Tư Nạp Khắc ra ngoài, nếu không, theo tốc độ của Tư Nạp Khắc căn bản là không thể đuổi kịp Dực Tộc. Cuối cùng, điểm khó khăn nhất. . . ." Tát Tư cười khổ một tiếng, "Bộ lạc nào sẽ để giống cái làm chuyện nguy hiểm như vậy? Để bọn Ân Lợi Nhĩ biết, chúng ta sẽ thảm."Lạc Nhĩ lại tuỳ tiện vung tay lên, ngẩng đầu ưỡn ngực dương dương hả hê "Sợ gì, mới mặc kệ bọn họ! Dù sao, bọn họ không có bắt được Dực Tộc, là chúng ta chộp được! Là chúng ta đó! Tát Tư, Mộ Tư còn có ta!" Hắn lựa chọn bỏ quên Tư Nạp Khắc đang quấn trên người Hoắc Khắc sùi bọt mép chờ khích đầu suy nghĩ một chốc, dầu gì hắn cũng hiểu lời Tát Tư nói, vì vậy nâng mặt nói "Nhiều lắm là. . . . Nhiều lắm là để cho Phí Lặc chơi một lần thật vui thì cơn giận của hắn liền tiêu mất, Tát Tư cũng thế, chỉ cần anh chịu hôn Ân Lợi Nhĩ, Ân Lợi Nhĩ tuyệt đối không nỡ trách anh đâu!""Lạc Nhĩ em!" mặt Tát Tư đỏ lên, quả thật hận không thể đánh giống cái có miệng ba hoa Nhĩ không chút sợ hãi, còn mặc sức tưởng tượng ở đằng kia, thậm chí liếm môi một cái, lộ ra vẻ mặt mong đợi "Hi, vừa đúng lúc trước em nghĩ được vài trò gian trá!"Lý Mộ Tư bên cạnh bị chấn động —— thế giới này rốt cuộc còn không có hạn cuối cỡ nào mới cam tâm? Vì sao cô chợt nghĩ tới câu "Tiểu yêu tinh này, xem anh có trừng phạt em không?!"Nhưng . . . . Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Lạc Nhĩ, cô đột nhiên không phân rõ đây rốt cuộc là người nào trừng phạt người là tang thương vô lực ~Mấy người hưng phấn nên không có chú ý đến, bên đầm nước đen, có một cái xúc tua nhỏ mềm nhũn lo lắng đề phòng nhìn lén thật lâu, rốt cuộc yên tâm, lưu luyến không rời, chìn vào đáy nước không cho người ta chú ý, khạc ra mấy bọt khí nho mọi người hưng phấn ríu ra ríu rít, một thanh âm lạnh đến mức khiến họ run run chợt vang lên sau lưng Lý Mộ tròng mắt màu vàng của con Tuyết Mao Hống khổng lồ đang nhìn từ trên xuống đám giống cái đang huơ tay múa chân, trong đôi mắt híp lại tỏa ra ánh sáng nguy hiểm. Sau một tiếng gầm nhẹ, lông dài trắng như tuyết dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được rút về trong cơ thể, hiện ra một người đàn ông cường tráng trần truồng. Hắn kéo qua Lý Mộ Tư, không thẻm để ý ánh mắt đáng thương của Lý Mộ Tư sau khi đụng vào lồng ngực hắn, chỉ gằn từng chữ cứng rắn cười lạnh "Như vậy, tôi thì sao? Mấy người chuẩn bị huyết phục tôi thế nào? Hả?! Từ lúc nào, cuộc chiến giữa người thú lại cần giống cái phấn đấu quên mình rồi?!"
Vừa nghĩ tới mỹ nam lạnh lùng trước mắt này thực tế là một con chó Samoyed vô cùng lớn, cả người Lý Mộ Tư run lên, lông cả người đều bị dựng lên giống như đang nhảy bài nobody, trong nháy mắt, cô bộc phát —— nhân thú cái gì, quá nặng miệng!Mà phụ nữ bộc phát thường rất kinh khủng, bạn xem, cả Khổng Tử một người đàn ông nổi tiếng trong và ngoài nước cũng lưu luyến lệ rơi đầy mặt ngửa mặt lên trời rống to "Cũng chỉ có cô gái và tiểu nhân là khó nuôi!" Có thể thấy được phụ nữ đã tạo ra vết thương nghiêm trọng cỡ nào trong lòng đàn ông —— trước mắt, Lý Mộ Tư chính là một người khó đạp một cước lên người đàn ông cao lớn đang vặn eo chạy nhanh đến - Tư Nạp Khắc, lại đạp một cước lên khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông tóc bạch kim mắt vàng đang cúi thấp người chuẩn bị gặm cái nữa, Lý Mộ Tư gầm thét đuổi hai người đàn ông chỉ nhìn mặt thì không tin là họ sẽ làm ra hành vi như thế ra khỏi căn phòng, mặc dù đuổi ra xong cô mới phát hiện, nơi này căn bản không phải ổ của cô ha ha. . . . .Nghĩ đến gương mặt đẹp trai của Ma Da bị chân của cô đạp bẹp, Lý Mộ Tư hết lúng túng thì chợt cảm thấy mở mày mở mặt, nhất thời eo không nhức chân không đau, đi bộ cũng có sức hơn —— quả nhiên, mỗi người đều có một tâm trạng muốn phá hoại! Tiên sinh Lỗ Tấn nói, bi kịch chính là phá hư chuyện hoặc vật tốt đẹp cho người ta xem, nhưng tiên sinh Lỗ Tấn khẳng định không gờ, "Bi kịch" cũng có thể sinh ra tâm trạng tốt!Lý Mộ Tư đi chân trần dẫm trên đất, sau khi tu hú chiếm tổ chim khách, rốt cuộc hấttóc, tâm tình vui cửa, một nhóm người bị đuổi ra ngoài cùng nhau nhìn chằm chằm dấu chân đen trên mặt Ma Da, rồi cùng nhau che miệng cười trộm, ngay cả Tư Nạp Khắc cũng không ngoại lệ —— há há, mặc dù hắn cũng bị giẫm, nhưng mà, hắn bị giẫm trên lồng ngực đó! Hé ~Lại nói, ngay cả chân của Mộ Tư cũng rất mềm, thật là. . . . Thật là thật là đáng yêu! Giãy dụa thẹn thùng ~ hôm nay hắn không tắm đâu~Ma Da lạnh nhạt xoa xoa mặt trong ánh mắt của mọi người, rồi lạnh nhạt xoay người đi, bỏ lại một câu "Phí Lặc, hôm nay anh mang Lạc Nhĩ tới chỗ của anh ở đi."Lạc Nhĩ sững sờ lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện. . . . Wey wey Wey! Lý Mộ Tư em cút ra đây cho tôi! Nơi này là nhà của tôi! Tôi!Phí Lặc cũng mặc kệ nhiều, liên tục không ngừng gật đầu, trên gương mặt thật thà lộ ra nụ cười thật tươi, ôm hông Lạc Nhĩ gánh lên đầu vai rồi sải bước đi ra Nhĩ ngẩn ra xong thì phục hồi tinh thần lại, vặn chặt lỗ tai Phí Lặc rồi theo thói quen bắt đầu gầm thét "Khốn kiếp! Đừng cho rằng em không biết trong óc anh nghĩ cái gì! Dám làm loạn em sẽ cắt anh! Cắt anh!"Bước chân của Phí Lặc rối loạn, thân thể cường tráng lắc lắc, Ma Da lạnh nhạt tăng thêm một câu "Đừng lo lắng, anh ấy sẽ không làm thế, anh ấy rất hài lòng về năng lực X của anh, tôi thường nghe anh ấy nói mớ ở phòng bên."Trên đời này không có người đàn ông nào không thích nghe lời tán dương thế này! Phí Lặc lập tức hưng phấn vỗ lên mông Lạc Nhĩ một cái, chát một tiếng, trong cổ họng phát ra những âm thân grừ... ừ... ừ của dã thú, vừa nghe cũng biết hắn vui Nhĩ ". . . . . ." Chốc lát sau, da mặt siêu dày cũng đỏ lên, giương nanh múa vuốt với Ma Da ở xa xa "Tiểu tử khốn khiếp! Em xong đời! Anh cho em biết, em thật xong đời —— —— ——"Bên trong nhà, Lý Mộ Tư vừa nằm ngay đơ ở trên đệm da thú vừa hồi tưởng toàn bộ tin tức lấy được từ khi tới thế giới không có hạn cuối này, sau đó phát hiện. . . . Thật ra thì rất nhiều chỗ cũng đã để lộ ra không ít tin tức, chỉ là cô chưa từng suy nghĩ nhiều duy theo quán tính hại chết người!Tỷ như giống cái giống cái mà bọn Lạc Nhĩ nói, mặc dù rất hi vọng không phải như cô nghĩ, nhưng hi vọng này hiển nhiên đã vô cùng người đàn ông có hình thể bình thường cao 1m7 đến 1m8 có lẽ chính là đám giống cái gặp quỷ đó rồi, khó trách luôn nói những lời xấu hổ ở trước mặt cô —— chẳng lẽ họ xem cô là bạn tốt sao? Nhưng cô không muốn chia sẻ cảm nhận khi có kinh nguyệt hoặc là những lời mơ mộng như "Ai yêu cơ ngực minh tinh XX xem ra rất hấp dẫn, thật là muốn sờ một cái" với một đám đàn ông! Lệ ~Kéo chăn trùm đầu!Xin cho cô cất giữ sự hồn nhiên cuối cùng trong thế giới đầy đàn ông này đi!Lại nghĩ đến những người đàn ông trên dưới có hai cái lỗ, Lý Mộ Tư càng thêm không nhịn được sắc mặt trắng bệch —— chẳng lẽ cái động phía dưới không chỉ chịu trách nhiệm tiết dịch mà còn phải chịu trách nhiệm sinh em bé sao? Này này! Như vậy không quá nặng miệng sao? Châm chọc quá! Cả "nơi ngồi chồm hổm" cũng có thể..., sao mộc có kiểu nặng miệng này tồn tại không?Quả nhiên, chuyện này thật giống như một cảnh sát, đến lúc cuối cùng mới xuất hiện. Lý Mộ Tư bị buộc lạnh nhạt phần những người đàn ông cao lớn kia, bây giờ suy nghĩ một chốc, thật ra thì hô có rất nhiều điểm khác với giống cái. Tỷ như trên người của bọn họ đều có một số hoa văn kỳ quái, trước kia Lý Mộ Tư cho rằng họ xâm hình, tựa như những người da đỏ hay la "ô ô" ở Bắc Mỹ, không phải đều thích bôi loạn vẽ loạn ở trên người sao? Nhưng bây giờ cô phát hiện, đây chính là ấn ký để lại từ hình thú của như Tư Nạp Khắc, hình thú của hắn là rắn xanh lớn, dù biến thành người, trên mặt, trên ngực, trên cánh tay đều vẫn còn một vài hoa văn hình thoi màu xanh nhạt, giống như vảy rắn hình thú của phần Ma Da. . . . Được rồi, cô thừa nhận hắn thật sự không cùng một kiểu với chó Samoyed, chỗ giống duy nhất là bộ lông dài trắng như tuyết trên lưng. Hình thú của hắn rõ ràng càng thêm khôi ngô uy phong lẫm lẫm, vô luận là lực lượng hay là tốc độ, cũng không phải chó thường có thể sánh ngang, huống chi, hắn thậm chí còn có một vài đặc điểm mà động vật họ mèo mới có đồng tử mắt của hắn sẽ co lại dựng thẳng lên khi tức giận giống như loài mèo, móng vuốt sắc bén trên chân có thể thu vào cơ thể chỉ chừa lại phần nữa, xương cốt của hắn càng to lớn hơn, năm móng có thể mở ra một cách linh hoạt, có lẽ là một loại mãnh thú thích hợp sinh tồn trong đất tuyết hoặc đất cát. Theo màu lông của hắn để xem, thì chắc là đất tuyết, không biết vì sao lại xuất hiện trong rừng khi hắn biến thành hình người thì hai cái lỗ tai giấu trong mái tóc tuyết trắng cũng khác con người, chẳng những có thể đủ linh hoạt biến hướng, uốn cong, còn nhọn, gần như ở hình tam giác —— cô. . . . Cô mới không nói người đó khiến cô nghĩ tới đại nhân đâu Sesshomaru! Đại nhân Sesshomaru đẹp trai nhất, không có chút quan hệ nào với tên ghê tởm này! Lăn lộn ~Lý Mộ Tư chiếm đoạt phòng ốc của Lạc Nhĩ cùng Ma Da xong thì thỉnh thoảng chán chường thỉnh thoảng hưng phấn, vẫn mè nheo cho tới trưa, cuối cùng mới quyết định, tìm đường về nhà trước, nên tận lực đàng hoàng một chút mới tốt, ngộ nhỡ những dã thú này biết cô hoàn toàn khác bọn họ, đột nhiên trở mặt, cô cũng không dám nói mình có thể sống trong thế giới không có hạn cuối mà cả thú nhân cũng cảm thấy gian nan không, cho nên, bắt đầu từ hôm nay, cô phải ngụy trang thành một giống cái bình thường, 34C cái gì, đó chỉ là mây trôi, mây trôi thôi!Về phần không có tiểu JJ. . . . . Hừm, đối với một con thụ. . . . A không, một con giống cái mà nói, cái đó. . . . chắc là. . . . Không quan trọng. . . . Chứ? Chỉ. . . . Chỉ cần có cúc hoa hậu môn, vậy không phải là một con thụ rồi sao! Cô chẳng những có cúc hoa, cô còn có cả nhụy hoa đấy, thẹn thùng ~Lý Mộ Tư nắm quyền, sau khi khích lệ 1+1 lần nữa lại có dũng khí chạy như bay về phía trời chiều, vì vậy kéo cửa ra, sau đó, chỉ trong nháy mắt, cô liền bị chôn ở phía người Lý Mộ Tư dính đầy máu, tổng kết một quy luật ở thế giới lạ này lần nữa —— nơi này không thích tặng hoa, thích tặng con mồi! Còn là con mồi máu dầm dề!Cô có nên cảm ơn sự hào phóng nhiệt tình của đám đàn ông này không? Có lẽ cô không cần lo lắng cho lương thực của một đoạn thời gian sau này Mộ Tư bình tĩnh bò ra ngoài từ trong đống con mồi, phát hiện mình quả nhiên. . . Còn có điều phải học !
Yêu cầu của giống đực với thức ăn không cao, có thịt là được! Vì tiết kiệm củi đốt, cả nướng cũng không cần, trực tiếp biến thành hình thú ăn tươi nuốt sống ngay ở đó. Lý Mộ Tư đã có sức chống cự, xem say sưa ngon lành, còn không ngừng ở bên tai Ma Da len lén nói tướng ăn của ai lịch sự nhất, ai thô lỗ nhất, ai có sức quyến rũ tai nhọn của Ma Da bị khí nóng của cô phun vào làm run rẩy, cuối cùng dứt khoát xuống gập lại, không người thú ăn xong rồi, liền vác mấy con mồi đang sợ run lẩy bẩy lên, ném ở cửa động không thèm lo —— dù sao những con mồi này cũng không có bản lãnh tự nhảy đi ngang qua Lý Mộ Tư, có mấy người thú cực kỳ nhiệt tình tát một cái không mạnh không nhẹ vào cái mông rất vểnh lên ở dưới miếng da thú của Lý Mộ Tư, trong đôi mắt sáng loáng vẻ ranh mãnh và tình yêu, thậm chí, còn có thể không để ý mình mới vừa biến thân còn chưa kịp mặc khố da thú vào, khoe ra mấy con chim to lắc Da ôm Lý Mộ Tư cắn răng vang kẽo kẹt, tiếng uy hiếp hừng hực kéo dài không ngừng trong cổ họng, cuối cùng hắn đè thấp thân thể, bày ra tư thế công kích, các người thú mới giơ cao tay lưu luyến rời Mộ Tư nháy nháy mắt, một hồi lâu mới hậu tri hậu giác. . . . A ha, cô được mời mọc à?Có lẽ là do thú tính trong cơ thể, các người thú ỷ lại rất lớn vào khứu giác bén nhạy của họ, bình thường, bọn họ cho là, giống cái có mùi càng dễ ngửi thì càng quyến rũ, dục vọng cũng càng mạnh. Mà thật bất hạnh chính là, dưới tình huống bình thường, thứ mà các người thú cảm thấy dễ ngửi, chính là estrogen một nhóm các hợp chất steroid đóng vai trò là hormon sinh dục nữ chính trong truyền thuyết!Vì vậy, sau khi Lý Mộ Tư hiểu điều này, cô đã hiểu rõ vì sao những người thú kia thích vén váy cô ngày ấy, cô bị Ma Da chơi đùa ngất đi, mùi vị phát tán mãnh liệt lại làm những người thú này cho là cô căn bản đang bất mãn nên cầu xin XX? ! Nói không chừng còn len lén khi dễ năng lực XX của Ma Da đáng thương? !Mà, vô cùng hiển nhiên, dưới tình huống đực nhiều cái ít này, mỗi con giống đực đều vô cùng vui lòng dâng ra cái đó của họ. . . .Lý Mộ Tư nhìn các người thú rụt rụt khoé miệng nở nụ cười lộ cả hàm răng với cô liền không tự chủ được bày ra vẻ mặt 囧, sau đó yên lặng nghiêng đầu thôi, thật ra thì, tư tưởng xấu xa rõ ràng chính là cô, khóc ~, bởi vì, cô không cảm nhận được một chút bỉ ổi, lỗ mãng nào trong động tác của những người thú. Các người thú thô lỗ lại đơn thuần, chỉ biết xử sự vô cùng nghiêm túc, vô cùng nghiêm trọng với loại chuyện này. . . .Tưởng tượng các người thú với vẻ mặt nghiêm túc chuẩn bị XXOO, Lý Mộ Tư lập tức cười sớm nên học được dùng ánh mắt của thế giới này để đối đãi vấn đề? Xem, chỉ cần đầu óc nghĩ tới đây, liền sẽ không còn chút khốn nhiễu tên đáng yêu lại thẳng thắn này. . . .Cô đang cảm động khó được, thì Ma Da đang gặm thịt đột nhiên đứng lên, dù XX và OO đột nhiên đụng một cái mang tới ma sát kịch liệt cũng không ngăn cản được hắn đưa tầm mắt nhìn chăm chú nơi không ngừng rung rung lỗ mũi, sau đó đột nhiên tuôn ra một tiếng gầm nhẹ, các người thú nhất thời đều từ bên trong động vọt Da lập tức ôm lấy Lý Mộ Tư bình tĩnh nhích nhích, nhường lại phần đất không mấy rộng mấy con mồi đang bị hành động xé xác ăn tươi của mấy người thú làm hoảng sợ run rẩy cũng thiếu chút bị chen lấn rớt xuống, làm phiền Ma Da thuận tay chụp tới, ném một cái, nhét chúng nó vào trong huyệt động Mộ Tư rõ ràng rất giỏi tiếng Anh, Pháp, Nhật nhưng cố tình đến nay vẫn chưa hiểu được tiếng thú, nhưng cô chỉ hơi chút khẩn trương liền bén nhạy nhận thấy thái độ của các người thú rõ ràng chính là kích động quá mức mà không phải sợ hay cảnh giác, vì vậy cũng buông lỏng xuống, nắm lỗ tai Ma Da tò mò nhìn Da ngược lại có dáng vẻ không phải chuyện của mình hơn cả cô, vừa báo xong lại gác chân ngồi xuống như lão tăng ngồi thiền, cằm trước sau vẫn đặt trên vai của cô, một lát quay đầu ngửi ngửi cô, một lát cắn vài miếng thịt tươi, tựa như. . . . . .Tựa như đang lấy cô để ăn cơm. . . .Trong đầu Lý Mộ Tư đột nhiên 囧囧 toát ra ách nghĩ thế này, rồi nhìn thấy các người thú đã cùng nhau biến thân, rống rống từ trong huyệt động chạy ra lũ cong cong quẹo quẹo dọc theo chân núi, trên mặt nước có mấy cái bè gỗ chắc chắn trôi qua, bị nước trôi quanh đi quẩn lại, nhìn kỹ lại, mới phát hiện mấy bè gỗ được dây leo thô to cột lại, vài bóng người yếu đuối nằm trên bè gỗ, chìm chìm nổi nổi theo nước lũ, chỉ sợ cũng không chống được bao bè gỗ trôi nổi đến gần rồi, Lý Mộ Tư rướn cổ mới nhìn rõ, mấy người kia có hình người lại không đủ khôi ngô, khó trách các người thú kích động như thế —— vì chỉ có giống cái mới có thể sinh ra đã có hình sao có thể có nhiều giống cái cùng nhau gặp nạn như vậy? Bên cạnh lại không có lấy một giống đực che chở? Theo hiểu biết của Lý Mộ Tư với thế giới này, cô cảm thấy bề ngoài có chút gì không người thú đều là đàn ông sảng khoái, ngược lại không nghĩ nhiều vậy, huống chi bọn họ thấy giống cái thì đầu óc liền theo thói quen choáng váng, đâu có quản hắn khỉ gió biết bơi hay không biết bơi toàn bộ đều nhảy tỏm tỏm vào trong nước, khổ cực một phen rốt cuộc cứu được người tới, Lạc Nhĩ giận đến hô to gọi nhỏ với một đám người thú nhảy loạn vào người thú ôm đầu đứng tại chỗ mặc cho Lạc Nhĩ mắng to, ánh mắt lại không ngừng ngắm mấy giống cái mới đến, khóe miệng không ngừng nhếch lên. Thậm chí, thừa dịp Lạc Nhĩ và Tát Tư cứu người không chú ý liền thận trọng lén hú một tiếng. Khiến các người thú khác bất mãn gầm nhẹ, mấy con giống cái mới tới càng bị bị sợ đến kinh hồn bạt vía tụ chung vào nhau, mở đôi mắt to như mã não nhìn chằm chằm người thú xa lạ chung người thú lúc nãy còn ở đỏ mặt tía tai liền luống cuống tay chân. Tình cảnh này. . . . Lý Mộ Tư lập tức nghĩ tới lúc đầu cô vừa tới, không nhịn được liền nở nụ . . .Có lẽ do trong lòng cứ lấn cấn suy nghĩ lạ thường kia, Lý Mộ Tư cực kỳ cẩn thận suy nghĩ thêm lúc đầu cô sợ thế là bởi vì cô hoàn toàn không hiểu quy tắc thế giới này, nhưng những giống cái này thì sao?Tổng cộng có năm giống cái theo nước trôi tới, quả thực là thu hoạch lớn trước nay chưa có! Các người thú nhánh chóng lấy mấy tấm da mình cất giữ ra, đắp lên cho mấy con giống cái đang run lẩy bẩy, Tát Tư tận tâm tẫn trách kiểm tra một lần cho họ, sau đó chống nạnh đứng dậy, buồn cười nói với các người thú hưng phấn đến xoa tay chung quanh "Tốt lắm, không có vấn đề gì, sức khoẻ của họ cực kỳ mạnh, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe."Các người thú nhất thời kéo dài âm thanh ồ một tiếng thật to, anh nhìn tôi, tôi nhìn cậu cảnh giác, sau đó đồng thời đi đến gần lấy lòng —— đây chính là mùa mưa sinh sôi nẩy nở đó! Năm con giống cái tuyệt đối không thể nào rời khỏi bộ lạc vào lúc này! Ai nha nha, các người thú chưa có đôi quả thật hạnh phúc muốn té Mộ Tư và Ma Da ôm nhau ngồi ở bãi đất phẳng bên cửa động ngắm nhìn, không cẩn thận liền nhìn thấy tư thế đỡ eo cau mày khổ sở của Tát Tư, trong lòng nhất thời lộp bộp không phải chứ? . . . . . . Sephiroth đại nhân của cô!Ma Da lại lạnh nhạt liếm liếm gương mặt của cô, nhưng lỗ tai trên đỉnh đầu rõ ràng bất an run nhẹ "Có lẽ do mùi của em đêm đó quá mạnh, Ân Lợi Nhĩ đã bị ảnh hưởng." Nét mặt kiểu như "Thấy chưa? Đều là lỗi của em" + "Thấy anh đối xử em tốt không!".Ồ!Nét mặt Lý Mộ Tư nháy mắt tét cô là tội nhân, ô ô. . . .Len lén liếc nhìn, quả nhiên là trông thấy gương mặt cả ngày đều đen của Ân Lợi Nhĩ ửng đỏ, vui mừng vòng quanh Tát Tư tới lui, dù Tát Tư mất mặt không để ý, hắn cũng hoàn toàn không chịu ảnh Mộ Tư nhất thời không nỡ nhìn hết đây rõ ràng là thảm kịch một vị công lạnh nhạt chuyển thành thụ tươi cười. . . .Lúc Tát Tư đi qua bên cạnh Lý Mộ Tư thì ngừng một chốc. Ân Lợi Nhĩ cười đến mặt nở hoa cũng lập tức dừng ở bên cạnh, thăm hỏi ân cần Tát Tư không mấy thích để ý đến Tư ngồi chồm hổm xuống, nhấc tấm da thú đang che Lý Mộ Tư lên tử sờ sờ chỗ nối tiếp XX và OO, trái tim nhỏ bé của Lý Mộ Tư nhất thời nhảy loạn một hồi, nhất là cô phát hiện trên mặt Tát Tư cũng có một chút. . . . Cũng cũng cũng, kỳ cục? Chẳng lẽ đại nhân Tát Tư . . . . thẹn. . . . Thẹn thùng với cô ~Thật may là, nhờ vào tác phong hung hãn khi di chuyển của Tát Tư, Lý Mộ Tư dầu gì cũng không đỏ từ mặt đến Tư xoa tay một chốc, nói "Vết thương đã kéo màn rồi, dược hiệu rất tốt. Ma Da có thể rút ra rồi, cố gắng nhẹ chút."Ma Da cau lông mày anh tuấn, hơi do dự "Sẽ không khiến cô ấy bị thương nữa chứ? Cô. . . . Cô ấy còn yếu ớt hơn giống cái."Tát Tư cười khẽ "Nhẹ một chút chậm một chút là được rồi. Huống chi. . . ." Hắn lộ ra nét mặt chế nhạo, "Lâu như vậy, dù thế nào cậu cũng không thể còn cứng chứ?"Ma Da ". . . . . ."Tát Tư nhịn cười chuyển sang Lý Mộ Tư "Cho nên, Mộ Tư em nhất định đừng động, hơi lâu một chút Ma Da chắc chắn mềm nhũn, vừa đúng rút ra ngoài."Lý Mộ Tư trợn to hai mắt hít sâu một hồi ". . . . . ." Sao lại có thể! Bằng lực bền bỉ của người này, cô thật có thể giả không nhúc nhích sao? Ngủ cũng còn phải hô lên!Tát Tư đã bình tĩnh chuyển sang Ma Da lần nữa, nhẫn nhịn, còn hơi lộ ra vẻ hiếu kỳ "Huống chi, Ma Da cậu. . . . Không hề muốn đi tiểu chút nào sao?"Khóe mắt Ma Da nhếch lên, mặt đột nhiên nghiêng qua, cắn răng nói ". . . . Vốn không nghĩ tới."Sau đó. . . . . ."Đợi đợi đợi đợi. . . . Anh chậm. . . . Chậm chút. . . . . . Mắc tiểu cũng không cần thế!""= = anh mới chỉ rút phần đầu.""Ai bảo anh đầu to?"". . . . . ."". . . . Uhm . . . . Thôi, anh rút ra đi, dù sao em cũng đã tê rần, cũng. . . . Không phải đau lắm, uhm . . . . Chỉ cảm thấy rất kỳ quái mà thôi."Lý Mộ Tư ôm chặt bả vai Ma Da, cảm thấy. . . . hình như đang to chợt nghĩ đến, có lẽ không khí, nước, thức ăn, điạ chất, hoặc là vi khuẩn đã giúp cơ thể của cô dần dần thích ứng thế giới này. Ít nhất, chỗ đó của cô rõ ràng bị xé nứt rồi, nhưng mà, lúc này mới qua hai ba ngày, đã lành rồi sao? ! Mặc dù, mấy ngày kế tiếp, Lý Mộ Tư đáng thương luôn có ảo giác giữa hai chân kẹp một cây gỗ to, đi bộ cũng như con cua . . . .
Cùng đọc truyện Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam của tác giả Tư Đồ Yêu Yêu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại là một cô gái, nhưng vì lý do nào đó mà lại xuyên đến một thế giới chỉ có đàn giới này không có phân biệt nam nữ, chỉ có giống đực và cái, tuy nhiên về hình thể thì đều là đàn ông, chỉ có khác là giống cái hình thể nhỏ hơn giống đực một nói rõ truyện này nam chính với nữ chính 1vs1, không có NP, nhưng sẽ có nhân vật phụ phát triển theo chiều hướng NP một nữ nhiều nam. Truyện cũng có chút yếu tố đam mỹ. Không ngược. Giới thiệu thế thôi nhé, nhiều quá lại mất hay ^^!
Truyện Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi của tác giả Dịch Diệp Tử kể về Lộ Thiên Tinh không ngờ mình lại xuyên thư, nhưng lại thành nạn nhân của trào lưu xuyên thành vai phụ, vai phản diện, chính cậu cũng trở thành nhân vật pháo hôi xui phận là bạch nguyệt quang, một khi gặp phải nữ chính là có tin đồn tình ái truyền ra, mà giá trị của hắn cũng chỉ tới đó, ép khô hết thì cho cậu gặp tai nạn giao thông rồi thăng Thiên Tinh tỏ vẻ, có gì khó, thế là cậu nhanh chóng đi trước một bước, tham gia một gameshow hẹn hò!Lộ Thiên Tinh "Lớn tuổi không ai bầu bạn, yêu cầu nam, cùng trong giới giải trí, nhan sắc là yếu tố quan trọng, cảm ơn."Fans "???"Tin tức vừa ra, liền có người kết luận Lộ Thiên Tinh chắc muốn nghỉ hưu sớm, ngại fan quá trên thực tế......"A a a Tinh Tinh cố lên!! Nam thần này được này!! Duyệt hắn!""Không, nếu nói soái khí thì chỉ có anh nhà tui mới hợp với anh nhà mấy người!!""Rõ ràng Tinh Tinh ban đầu chỉ chơi với idol của tui, lũ yêu tinh các người thế mà dám dụ dỗ Tinh Tinh, khóc.""Gửi huyết thư, quỳ cầu Tinh Tinh mở hậu cung!!""......+10086!"Lộ Thiên Tinh "Thôi tôi vẫn là đi tìm fan nào đó cùng nhau sinh hoạt bình lặng thôi."Nam chính & phản diện "Tôi!!Fan cuồng này! Chọn tôi này!"
khi phụ nữ xuyên đến thế giới thú nam